Nhật ký mở: trong đời ngàn vạn điều cay đắng…


Trang wordpress của ttngbt cũng bị chặn ghê quá. Vào khó vô cùng !!! Muốn mở miệng nhiều hơn mà ‘lực bất tòng tâm’.

-Nhật ký mở: Lực bất tòng tâm mất rồi các bạn của tôi ơi!

TRONG CUỘC ĐỜI CÓ NGÀN VẠN ĐIỀU CAY ĐẮNG, CAY ĐẮNG NÀO BẰNG LỰC BẤT TÒNG TÂM?

Ngày 28 tháng 4/2012

– Tưởng rằng xin được về nhà sau khi thoát khỏi cơn mê để được tự do góp phần tiếng nói của mình trong những giờ phút “nước sôi lửa bỏng”, bạn-thù đã ngày càng rõ ràng, hết đường nhập nhèm đánh lận con đen…

– Tưởng rằng hai mặt trận giữa một hệ thống chánh tổng, lý trưởng, quan huyện, quan phủ, tổng đốc, công sứ, toàn quyền cùng các đội quân lê dương, khố xanh, khố đỏ, hiến binh, cảnh sát… đang ra sức bảo vệ quyền lợi cho vài trăm tên tài phiệt và gia đình họ hàng chúng, và một bên là những người nông dân, nông dân Việt đang ngày đêm bị chúng chiếm đoạt hết tài sản, sức lao động mà “càng được mùa thì lúa càng mất giá”…mà “lương tăng một thì tăng giá đòi lại hai”,…mà bắt buộc vẫn phải khen là “Chưa có bao giờ đời sống dân ta tuyệt vời như hôm nay!”…là “Đây là khát vọng đi lên XHCN của toàn dân”! Còn…”nói ngược lại ông ra lệnh bắt bỏ tù, cho công an đánh bỏ mẹ!”

Khủng bố! Khủng bố tinh thần, khủng bố bằng võ lực! Khủng bố các kiểu, cà-rốt –cây gậy chán rồi chăng? nên lần này sau khi dán băng keo các cái miệng lắm điều về vụ Tiên Lãng thì nay đến vụ Xuân Quan -Văn Giang “lực lượng thù địch” đã công khai trải cả ngàn quân đủ loại để tấn công nhân dân ủi đất, cướp ruộng đồng của dân để biến một vùng trồng cây cảnh nổi tiếng trở thành cái tên Ê-Cô-Pắc đậm đà bản sắc… ngoại lai, sửa soạn chỗ ăn chơi cho mấy người dân không phải là người Việt!?

Đấu tranh này là trận cuối cùng ai sẽ thắng ai? Ai sẽ tiêu diệt ai? Đã đến hồi rõ nét.

Ai do dân? Vì dân ? Ai coi dân là kẻ thù, chĩa súng vào dân cũng đã lộ mặt.

Ai thà mất hết chứ không chịu ngồi yên cũng đã bước đầu tập hợp thành lực lượng khiến kẻ thù của họ phải chùn tay…

Một đốm lửa! Hai đốm lửa…Từ Văn Giang, sang Hà Đông, vào Bình Định… đang như có gió căm hờn thổi bùng lên!

Đáng tiếc rằng, tới lúc này, do bị bưng bít, không ít người không hay biết gì về “cuộc đấu tranh này là trận cuối cùng” nên việc bùng lên ngọn lửa cách mạng của toàn dân chưa thể có …Và nhân dân ta còn phải sống kiếp trâu, bò, lừa, dê,…còn bị lùa vào con đường 159 năm nữa mới…. bám đít được dân Singapore!

Đáng tiếc rằng không ít những kẻ biết tất cả ai là thù? Ai là địch? Ai cần ủng hộ? Ai cần đánh đổ nhưng phát ngôn ra một câu hay viết lên một giòng chữ thì ngậm mõm ăn tiền hoặc há miệng chờ sung cứ…”wait and see”! Chính bọn này là những kẻ cơ hội chính trị chứ chẳng ai khác.

Không phải là đáng tiếc mà là đáng phỉ nhổ là cái bọn, cho đến phút này, vẫn soen soét ngợi ca, vu cáo những người đứng về phía nông dân, công nhân… là nhưng “phần tử kích động nhằm lật đổ chính phủ”, thậm chí quy chụp cho họ là lưc lượng thù địch, mặc xác họ là ai dù cách mạng lão thành đáng bậc cha ông, mặc cho họ là những giáo sư tiến sỹ, trí thức, văn nghệ sỹ thứ thiệt, mặc dù họ đầy mình huân chương, thân thể còn đầy dấu vết của những chiến trận, những dấu vết của khủng bố của tù đầy…
Trái lại những kẻ có tội với nhân dân chiếm đoạt đất đai, tài sản, phá của cải, bán tài nguyên, biến ngân hàng thành nơi buôn vàng buôn đô la, lộ bí mật thị trường chứng khoán để bắt tay nhau tích tụ tư bản…thì lại là những kẻ tự cử nhau điều khiển nền kinh tế nước nhà, bằng những học vị tự phong, những chức danh vô dụng, không một chút hiểu biết tối thiểu về chuyên môn!
Bọn chuyên bưng bô, bồi bút mạt hạng này chúng biết, biết cả đấy, nhưng vì ăn phải bả đồng tiền nên thi nhau hua ra, tụng kinh tán thưởng trên đài, trên báo, trên ti vi, như những “vầng dương sáng ngời” sắp được đưa lên ngang tầm ba cha- ông- cháu thằng Thành, thăng Ỉn, thằng Ủn bên Bắc Triều Tiên (mà vừa qua trong điện chúc mừng thằng Ủn, “vua” nước ta đã hân hoan vui mừng gọi là “ĐỒNG CHÍ”!)

* * *

Tình hình đất nước như thế, mà mình bị cái thằng thần chết nó cứ đùa dai với mình không cho mình góp ít nhất một vài tiếng, chỉ mặt đặt tên thằng nào, con nào đang là lực lượng thù địch với mình với nhân dân mình.
…… Mình định tranh thủ còn sức tàn sẽ viết một loạt entry về sự dứt khoát lập trường của mình lần này trước khi nhắm mắt…

Nhưng buồn thay không được nữa rồi! hai bàn tay mình nó run (*), điều khiển mũi tên con trỏ không chính xác nữa, thêm vaò đó về vấn đề tim mạch nó làm mình khó thở. Và tất nhiên đầu óc mình cũng kém tỉnh táo mất rồi! Còn lại vững vàng như bàn thạch chỉ là sự căm thù cùng với nhân dân bị phản bội!
…..Cho nên mình cố gắng viết nốt mấy giòng sau đây mong các bạn xa gần nếu đồng ý, hãy làm nốt giúp mình những phần mà mình “lực bất tòng tâm“ trong thời khắc lịch sử này:

1/RŨ BỎ TẤT CẢ MỌI QUAN NIỆM MÀ LÂU NAY NGƯỜI TA ĐÁNH LẬN BẰNG CÁCH GỌI CHÚNG TA LÀ LỰC LƯỢNG THÙ ĐỊCH! HÃY TREO CÁI BIỂN NÀY VÀO NGỰC NHỮNG KẺ ĐÃ DÀN QUÂN CƯỚP ĐẤT CỦA DÂN.

2/LOẠI TRỪ HOÀN TOÀN MẤY CHỮ CỘNG SẢN CHỦ NGHĨA RA KHỎI KHÁI NIỆM VÀ HÀNH ĐỘNG ĐẤU TRANH VÌ CÁI CHỦ NGHĨA MA QUÁI NÀY HIỆN NAY KHÔNG CÓ THẬT. NGƯỜI TA RÊU RAO CHÍNH LÀ ĐỂ CHÚNG TA ĐÁNH NHAU VỚI MỘT BÓNG MA MẤT THÌ GIỜ TỐN SƯC, PHÂN TÁN TƯ TƯỞNG TRƯỚC MỌI HIỆN TƯỢNG CẦN PHẢI CHĨA MŨI DÙI VÀO.

Với hai gợi ý mà mình cho là rất cơ bản để chuyển hướng viết lách cũng như đấu tranh cụ thể như biểu tình, trả lời trước tòa, vạch măt chỉ tên những kẻ đến phút này vẫn cắm đầu mút miếng xương thừa mà chủ nó vất ra để ngợi ca “công ơn trời biển“ của những kẻ mà nếu ở nước khác thì chỉ có lên đoạn đầu đài từ lâu.

Khổ quá các bạn ơi! Cơ hội chính trị đến nơi mà tôi không còn có khả năng nắm được! Đáng tiếc quá!
Các bạn trẻ hãy thay tôi nắm lấy cơ hội này.

(*) Entry này bác Hải gõ run quá, được có 1/3 thì khó thở nên phải nhờ “bà xã mổ cò” suốt cả buổi chiều mới xong mong các bạn thông cảm.

-Theo:Nhật ký mở: trong đời ngàn vạn điều cay đắng…


——-

:Khi Đảng và Nhà nước thắt họng triết gia Phan Huy Đường

Bùi Văn Nam Sơn đã dịch 6 tác phẩm gốc của Kant và Hegel.

Kant : “Phê phán lý tính thuần tuý”, “Phê phán lý tính thực hành”, “Phê phán năng lực phán đoán”.
Hegel : “Hiện tượng học tinh thần”, “Khoa học lôgíc”, “Các nguyên lý của triết học pháp quyền”.
Chàng không chỉ dịch, còn giới thiệu, chú giải, chú thích. Một trước tác quan trọng không thua gì chuyện dịch : nó giúp độc giả Việt Nam hiểu đúng ý của tác giả và dịch giả ; nó thực sự đưa tư tưởng của Kant và Hegel vào tiếng Việt. Đồng thời nó sáng tạo ra một từ điển triết học nhỏ (lexique) nhất quán để đề cập tới triết Tây Âu bằng tiếng Việt. Không riêng với tư tưởng của Kant và Hegel, mà còn đối với hầu hết các triết gia Tây Âu xuất hiện sau họ : ai cũng phải xuất phát từ di sản của họ để suy luận. Từ nay, ai muốn tìm hiểu hai tư tưởng trên, không nhất thiết phải vừa sành ngoại ngữ vừa thấm nền tảng văn hoá Tây Âu qua tiếng Tây Âu. Từ nay, chẳng thể dựa vào ngoại ngữ để lòe đời Ziao Chỉ trong đề tài này.

Ôi, phải chi tư tưởng của Marx cũng được hưởng ân huệ này ! Hè hè…
Công trình của Bùi Văn Nam Sơn cực quan trọng : tác phẩm của Kant và Hegel là đỉnh cao của 2 phương pháp suy luận đang thống trị hầu hết các lãnh vực tư duy ở Tây Âu, lôgíc hình thức (Kant) và lôgíc biện chứng hình thức1 (Hegel).
Trong khoa học, một thiên tài như Einstein vẫn bỏ thời giờ suy ngẫm về những ý tưởng của Descartes và Kant2. Trong khoa học nhân văn chẳng mấy nhà lý luận, nhà tư tưởng có thể viết tác phẩm của mình mà không nêu hay vận dụng tư tưởng của Kant, Hegel và Freud3. Riêng trong triết học, chẳng có mấy triết gia đáng kể có thể lờ tư tưởng của Kant, Hegel và Freud.
Ngoài hai phương pháp suy luận trên chỉ còn :
a/ Phương pháp suy luận đặc thù của môn toán lý thuyết, thể hiện qua ngôn ngữ toán, phải là toán gia mới hiểu được ; ngay cả toán gia cũng không biết nói thế nào cho người đời bình thường hiểu mình. Kinh thật, nếu kiến thức toán biến thành niềm tin tôn giáo ở đời. Toán gia đích thực thì không muốn, nhiều người đời lại rất thèm. Hè hè…
b/ Phương pháp suy luận duy vật biện chứng của Karl Marx4.
Bùi Văn Nam Sơn còn viết nhiều bài đề tựa cho nhiều tác phẩm quan trọng được dịch sang tiếng Việt.
Cách đây khoảng 2 năm, chàng mở màn đăng mỗi tuần một bài giới thiệu tư tưởng của các triết gia lớn của Tây Âu – kinh điển, hiện đại, hậu hiện đại, trong đủ thứ lãnh vực của cuộc sống và tư duy. Ngắn, dễ hiểu  trung thực, sâu sắc… Gần với những suy tư, thắc mắc trong đời sống thường ngày. Một cách độc đáo để đưa triết Tây Âu vào tiếng Việt, đời Việt, xưa nay chưa ai làm nổi.
Hôm nay, không phải ai cũng làm được ! Ngoài kho kiến thức đồ sộ, vững chắc, khắt khe, ngoài khả năng tư duy tổng hợp nhất quán mà vẫn biết quý trọng những ngoại lệ, còn phải có tài… hành văn, ngoại lệ cuối cùng của người cầm bút, hè hè…
Thế mà Đảng và Nhà nước ta ra lệnh dẹp ! Chính sách ngu dân này dễ hiểu. Những kẻ ngu, tham lam, thô bạo và vô đạo, khi nắm quyền, phải ngu dân để giữ quyền lực, vơ vét đút túi. Do đó, họ phải trực tiếp hay gián tiếp, một cách ý thức hay vô thức, đồi truỵ hoá toàn bộ hệ thống giáo dục – gia đình, nhà nước, xã hội. Và thắt họng những người làm văn hoá chân chính. Trong những nạn nhân của chính sách ngu dân đó, có… chính con cái của họ. Nên người trong môi trường quyền lực ngu dân, chúng chỉ có thể nối nghiệp cha mẹ, ăn trên ngồi trước, tiếp tục gian dối, tiếp tục ngu dân.
Trong chuyện này, có một điều “an ủi” : quan lại Ziao Chỉ không dám vừa công khai “uýnh” vừa sách động làng nước như ở thời Nhân văn giai phẩm, phải lén lút đàn áp. Nắm quyền lực mà phải hành động lén lút, nghĩa là gì ? Nghĩa là quyền lực ấy đã mất gốc. Hoặc nó sẽ tàn lụi, hoặc bàn dân Ziao Chỉ phải mất gốc, mất cái gốc đã từng cho phép nó tồn tại mấy nghìn năm bên cạnh Ông Anh khổng lồ Trung Quốc và “hưởng” độc lập gần 10 thế kỷ. Hai khả năng này, đời nay, đều khả thi.
Bạn nào muốn đọc tác phẩm của Bùi Văn Nam Sơn, xin click vào đây :


*


Chiêm ngưỡng cảnh khủng hoảng chính trị và văn hoá đời nay ở Tây U, thỉnh thoảng tôi bật ý nghĩ tếu này : trong hệ thống giáo dục của ta, cần có chí ít hai môn toán và triết. Toán thì phải thi, chấm điểm đúng theo chuẩn toán. Triết, phải học, không chỉ triết lý Mác-Lênin đúc kết trong lò Staline hay Mao. Không bắt buộc phải thi nhưng ai thi có thể thêm điểm và điểm ấy phải khắt khe.
Dạy toán thế nào, dân ta biết, chẳng kém ai trên đời nay, hoàn toàn có khả năng chấm điểm.
Dạy triết thế nào thì… hè hè.
Với chính sách ngu dân, đồi trụy hoá ngành giáo dục, thắt họng triết gia nghiêm túc và chân chính, biết đến đời nào nước ta mới có đủ thầy triết ra hồn triết cho hơn 80 triệu bàn dân ? Chẳng lẽ cứ phải đời đời kiếp kiếp học ngoại ngữ để “đi tìm đường cứu nước” nơi quê người ?


2012-04-21



1 Khái niệm của riêng tôi, PHĐ.
3 Thực tế, Freud vận dụng phương pháp suy luận lôgíc hình thức, nhưng ông ấy vận dụng nó để tìm hiểu phần… vô thức hay tiềm thức ở con người ! Môn sinh học hiện đại, đặc biệt về bộ óc, đang mày mò thực hiện điều ông từng mơ ước : đặt nền móng sinh học cho tư tưởng của ông.
4 Không thể bàn ở đây. Độc giả tò mò có thể đọc : Penser librement, PHĐ, Editions Chroniques Sociales, Pháp, 2000, hay Tư duy tự do, nxb Đà Nẵng, Việt Nam, 2006.

-Theo:Khi Đảng và Nhà nước thắt họng triết gia


Trần ChiếnNhịp đập phố cũ (viet-studies 27-4-12) — Cho những người yêu Hà Nội xưa ◄◄
TS. Bùi Trân Phượng, Hiệu trưởng Trường Đại học Hoa Sen: “Phải đúng nghĩa giáo dục và đúng nghĩa đại học” (QĐND 27-4-12) ◄

    Hội thảo “Nâng cao chất lượng, hiệu quả phê bình văn học”: Quan trọng là phải “nhập cuộc” (CAND 27-4-12) — Bài tường thuật tương đối trung thực, khá. Bài này đọc cũng vui vui: Vẫn là bệnh sơ lược (CAND 24-4-12) — Tuy là tâng bốc ông Sang (cho ăn kẹo cũng không báo nào trong nước dám chê!), nhưng tâng bốc theo kiểu riêng của tác giả, có cá tính, thành thực, không phải kiểu lưỡi gỗ.  Tác giả dường như có đến tham dự thật sự, chú ý theo dõi (xứng đáng nhận phong bì). Đáng khen!
      Tác giả best-seller có thu nhập ngang nông dân (VNN 27-4-12) — Tôi không biết cách dàn trang của VNN là theo tiêu chuẩn gì. Bài đáng đọc (ngày càng ít trên VNN!) thì nhét vào tận góc tối, còn bài tào lao thì đưa lên đầu trang.

      PGS Văn Như Cương: Nguy hiểm nhất là Giáo dục… rất cũ! (VNN 27-4-12)
      Dạy thêm – ‘nồi cơm’ của giáo viên nghèo (ĐV 27-4-12)
      Tiếng Việt trên đất Thái: Bị tù đày vẫn giữ tiếng mẹ đẻ (TN 27-4-12) — Ahhhhh, nhưng khi độc lập rồi thì người Việt bỏ tiếng Việt, bập bẹ tiếng Anh! Về Việt Nam mà xem: Các toà nhà, thương xá, khu du lịch, cư xá… toàn là tiếng Anh.  Những anh hùng liệt sĩ đã hi sinh cho cái đất nước này, nếu có sống dậy, chắc không bịết là mình đang ở nước nào!
      Các trường ngoài công lập ở TPHCM – Bao giờ có đất xây trường? (SGGP 27-4-12)
      Công bố Vịnh Hạ Long là kỳ quan thiên nhiên thế giới (TP 27-4-12) — Trước khi đọc tin này, bụng bảo dạ: thế nào cũng có ông Nhân đến dự.  Đúng y chang!
      Sắc sắc không không ẩm thực Sài Gòn (SGTT 27-4-12)
      Nhớ mẹ, bỏ du học về làm ruộng, kiếm bạc tỷ (DV 27-4-12) — Bài học: muốn trở thành tỷ phú, phải nhớ mẹ. 


        Về bức tranh “Tiếng hét” của Edvard Munch: Selling ‘The Scream’ (WSJ 27-4-12) — Đem đấu giá hôm nay, giá sàn là 80 triệu đô la. (A lô, Cường đô la! Thay vì mua dàn xe khủng của cậu, xin mẹ cậu tiền mua tấm tranh này về cho tổ quốc Việt Nam của ta xem chơi.  Chắc cậu không biết Edvard Munch là ai, nhưng, tin tôi đi, đây là “đầu tư” còn lời hơn mua chứng khoán đấy cậu ạ!)
        Ở Mỹ học ngành gì là… vô ích nhất?The 13 Most Useless Majors, From Philosophy to Journalism(Daily Beast 23-4-12)- Ai đã từng học Đại học Stanford (Mỹ) nên đọc bài nàyGet Rich U. (New Yorker 30-4-12) — “Tương hỗ” giữa Stanford University và Silicon Valley.Báo Nhân Dân hồ hởi về “Cánh Tả” của Pháp: Sức hấp dẫn của Mặt trận cánh tả (ND 21-4-12) — Coi chừng Sarkozy phản đối Việt Nam đã can thiệp vào nội bộ nước Pháp đấy!


          Gặp “o du kích nhỏ” (NLĐ 21-4-12) — Ai mà nghĩ bài này nói về cô Tô Linh Hương thì nên đi khám bệnh tâm thần tắp lự! (Chắc là bác sĩ sẽ ra lệnh: Không nên đọc viet-studies nữa!)
            Cuộc đời của những gã trai ăn tiền “sướng” của gái làng chơi (LĐ 20-4-12) — Chán “Đảng và Nhà nước” thì đọc chuyện này chơi!

              “Chăn rau” – sở thích bệnh hoạn của “quý ông” (LĐ 20-4-12) — Đọc bài này để biết nhiều tiếng mới ở Việt Nam.Đề thi “trinh tiết” của ĐH FPT không tri thức, không giáo dục, thẩm mỹ (GD 16-4-12) — Ý kiến GS Trần Đình Sử

                    Đám cưới Việt nam: Từ Marx đến thị trường: Vietnamese weddings: From Marx to market (J. of Macromarketing March 2012) —-

                    Đăng nhận xét: (Các bạn nhớ đề tên khi đăng nhận xét)