Nghệ An: Sẽ không di dời trại lợn gây ô nhiễm? Cá chết trắng đập Chọ Ràn


Bãi rác Nghi Yên công nghệ lạc hậu gây ô nhiễm trầm trọng khiến người dân bức xúc không cho xe vào đổ rác.
Cá chết trắng đập Chọ Ràn

(Dân trí) – Đã 3 ngày nay người dân xã Đại Sơn, huyện Đô Lương (Nghệ An) chứng kiến cảnh cá chết trắng đập Chọ Ràn. Đập nước này nằm gần trang trại lợn Thái Dương…
 >>  Xử lý dứt điểm những tồn đọng quanh vụ dân phá trại lợn ô nhiễm
 >>  Dân bao vây trại lợn ô nhiễm, thả hàng nghìn con lợn ra đồng
Đến chiều ngày 28/4, cá chết tại đập Chọ Ràn vẫn nổi trắng xóa mặt hồ. Cá chết nằm trên mặt, bờ đập khiến người dân nơi đây đứng ngồi không yên. Nhiều khu vực cá nằm lẫn lộn trong bùn đất và trong cả nước thải từ khu vực trang trại lợn Thái Dương.
Đập Chọ Ràn nằm sát dưới chân trại lợn của Công ty TNHH lợn ngoại Thái Dương, nơi có những ống, mương đầy nước thải đen đặc, nồng nặc mùi hôi thối chảy ra.
“Mới hôm trước (ngày 17/4), Thường trực HĐND tỉnh Nghệ An cũng đã trực tiếp giám sát tại Trại lợn giống ngoại Thái Dương và đã nhắc nhở vấn đề ô nhiễm tại đây. Và nay, trang trại này tiếp tục gây ô nhiễm, cá chết hàng loạt. Thật không thể tin nổi! ”, một người dân địa phương cho biết.
Được biết, Trại lợn giống ngoại Thái Dương được thành lập từ năm 2004, đến năm 2009 tổng đàn lợn của công ty có lúc tăng đến 32.000 con so với 5.000 con theo kế hoạch ban đầu của dự án, trong khi hệ thống xử lý nước thải độc hại không được xây dựng tốt nên tình trạng ô nhiễm ngày càng trầm trọng. Và đã không ít lần người dân Đại Sơn phá hàng rào đuổi lợn ra khỏi trang trại vì quá bức xúc nạn ô nhiễm.
Theo một cán bộ xã Đại Sơn cho biết, cơ quan chức năng đang lấy mẫu nước trong hồ về xét nghiệm để xem nguyên nhân chính khiên cá chết hàng loạt. Chiều nay (28/4), chính quyền xã Đại Sơn và đại diện Trang trại lợn ngoại Thái Dương đang có buổi làm việc để tìm tiếng nói chung.
 
Dưới đây là một số hình ảnh cá chết trắng đập Chọ Ràn do PV Dân trí ghi lại:  
 
 
 
 
Cá chết nổi trắng đập Chọ Ràn.
 
Sau khi sự cố xảy ra, người dân Đại Sơn viết một biển báo: “Đừng nhặt cá chết để làm bằng chứng ô nhiễm”.
 
Nước thải từ trang trại ngấm qua hàng rào đen ngòm.
 
Nhiều khu ngấm qua tường chạy ra đập.
 
Người dân cho biết, nước thải được cho chảy qua tường bằng những ống nhỏ, khi phát hiện người dân đã bịt lại. 

– Nghệ An: Sẽ không di dời trại lợn gây ô nhiễm? .(Dân trí) – Sau nhiều cuộc họp, cuối cùng tỉnh Nghệ An đã có phương án giải quyết vấn đề ô nhiễm môi trường do Trại chăn nuôi lợn giống Thái Dương gây ra. Theo thông báo mới nhất thì trại chăn nuôi này sẽ không phải di dời như kết luận buổi làm việc ngày 22/11/2011.
 >> Dân bao vây trại lợn ô nhiễm, thả hàng nghìn con lợn ra đồng
 >> Quyết định di dời trại lợn bị dân “bao vây” suốt 10 ngày


Sáng ngày 31/12/2011, gần 700 người dân đã tụ tập trước trại chăn nuôi lợn Thái Dương để yêu cầu trại lợn này di dời khỏi khu dân cư

UBND tỉnh Nghệ An vừa có thông báo hỏa tốc số 03/TB-UBND thông báo kết luận của Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An Đinh Viết Hồng tại buổi làm việc bàn cách giải quyết tình hình xảy ra tại Trại lợn giống ngoại Thái Dương (xã Đại Sơn, Đô Lương).

Trước đó, như Dân trí đã đưa tin, vào sáng sớm ngày 31/12/2011, gần 700 người dân đã tụ tập trước trại chăn nuôi lợn giống thuộc Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương yêu cầu thực hiện cam kết sẽ di dời trại lợn theo tinh thần cuộc họp trước đó hơn 1 tháng. Do không thấy cam kết được thực hiện, hàng trăm người dân đã xông vào trại, mở cổng và đánh đuổi hàng nghìn con lợn ra ngoài. Chỉ khi lực lượng chức năng can thiệp, đến chiều tối cùng ngày hàng nghìn con lợn mới được gom vào chuồng.

Ngay sau đó, UBND tỉnh Nghệ An đã tổ chức cuộc họp để giải quyết tình hình. Tại cuộc họp này, UBND tỉnh Nghệ An tiếp tục yêu cầu Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương khẩn trương giảm tổng đàn hiện có trong trại; tổ chức di chuyển số lượng lợn vượt mức cho phép ra khỏi địa bàn xã Đại Sơn, đảm bảo tổng đàn trong trại luôn ở mức 5.000 con.

Triển khai tích cực, đồng bộ hệ thống xử lý môi trường theo phương án đã được Sở Tài nguyên và Môi trường phê duyệt. Đối với hệ thống xử lý nước thải phải hoàn thành, xử lý đạt tiêu chuẩn, đáp ứng quy mô công suất chăn nuôi theo quy định hiện hành trước ngày 30/5/2012. Nhanh chóng đền bù diện tích nuôi cá bị thiệt hại cho nhân dân theo xác định của chính quyền địa phương đồng thời hợp tác chặt chẽ với chính quyền địa phương và các cơ quan chuyên môn; chấp hành nghiêm túc các văn bản chỉ đạo của cơ quan quản lý nhà nước sớm ổn định tình hình để tổ chức sản xuất kinh doanh.

Do cam kết di dời trại lợn không được thực hiện nên người dân đã xông vào chuồng thả hàng nghìn con lợn ra ngoài

Trong thông báo số 03 này, UBND tỉnh Nghệ An cũng đã giao trách nhiệm cụ thể cho UBND huyện Đô Lương, UBND xã Đại Sơn, các Sở ban ngành liên quan nhằm giải quyết dứt điểm tình hình ô nhiễm môi trường. Bên cạnh đó, tỉnh cũng yêu cầu Công an tỉnh và Công an huyện Đô Lương tiếp tục theo dõi, điều tra, xử lý nghiêm các đối tượng vi phạm pháp luật (kế cả doanh nghiệp và cá nhân).

Theo công văn này thì trại lợn giống Thái Dương sẽ không phải di dời như cam kết của ông Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An trong cuộc họp ngày 22/11/2011. Mặc dù sau đó, ngày 30/12, tức là thời điểm trước thời điểm phải di dời 1 ngày, UBND tỉnh Nghệ An đã có công văn cho phép phía trại lợn gia hạn thời gian di dời (không có thời hạn cụ thể).


Với thời hạn hoàn thành hệ thống xử lý môi trường trước ngày 30/5/2012, trại chăn nuôi lợn giống ngoại Thái Dương sẽ không phải di dời ra khỏi khu dân cư?

Theo thông tin từ Chi cục bảo vệ môi trường Nghệ An, tại thời điểm cuối tháng 12/2011, tổng số lợn trong chuồng có khoảng gần 8.700 con và đến thời điểm hiện tại phía Công ty TNHH Thái Dương mới chỉ di chuyển được gần 600 con lợn ra khỏi địa bàn xã Đại Sơn. Như vậy trại lợn Thái Dương hiện đang có hơn 8.000 con lợn, nhiều hơn số lượng được phê duyệt trong bản cam kết bảo vệ môi trường 3.000 con.

Hoàng Lam

– TRẠI LỢN THÁI DƯƠNG LẠI BỊ ĐẬP PHÁ (NNVN).  Sau vụ vây hãm trại lợn của hàng trăm người dân xã Đại Sơn, huyện Đô Lương, Nghệ An khiến trại lợn Thái Dương lâm vào tình cảnh không có thức ăn cho lợn kéo dài gần 1 tháng trời. Trước tình hình cấp bách đó, ngày 22/11/2011, ông Đinh Viết Hồng, Phó chủ tịch UBND tỉnh cùng các cấp, các ngành đã tiến hành đối thoại với dân và chính quyền xã Đại Sơn. Tại cuộc họp này, trước áp lực của người dân, ông Hồng đã kết luận: Chấp nhận tìm địa điểm mới để di dời đàn lợn giống ra khỏi địa bàn xã Đại Sơn trước ngày 30/12/2011, đồng thời tiến hành khắc phục ô nhiễm môi trường do trại lợn Thái Dương gây ra…

Lợn của Cty Thái Dương bị lùa chạy tứ tung
Tại cuộc đối thoại nói trên, trước kết luận của Phó chủ tịch UBND tỉnh, ông Lê Quang Thành, Tổng giám đốc Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương đã cam kết sẽ chấp hành quyết định của UBND tỉnh trước ngày 30/12/2011. Sau khi cầm trong tay thông báo số 445 của UBND tỉnh, hàng trăm người dân xã Đại Sơn mới chịu tháo dỡ lán trại trước cổng ra vào trả lại sự bình yên tạm thời cho cán bộ, công nhân của trại lợn giống ngoại Thái Dương.
Thế nhưng, cho đến nay, các cơ quan chức năng tại Nghệ An vẫn không tìm được địa điểm mới để thực hiện di dời, phía UBND tỉnh Nghệ An cũng không đưa ra phương án hỗ trợ di chuyển trại lợn ra sao nên Công ty TNHH Thái Dương đã có đơn kêu cứu gửi Thủ tướng Chính phủ đề nghị Thủ tướng can thiệp để tỉnh Nghệ An dừng việc yêu cầu di dời theo Thông báo số 445/TB-UBND, ngày 23/11/2011 của UBND tỉnh Nghệ An, để tránh việc các đối tượng quá khích tại xã Đại Sơn sẽ kích động dân chúng tạo ra một đợt phá hoại mới…
Cửa ra vào trại lợn bị phá để người dân tràn vào
Ngày 06/12/2011, Văn phòng Chính phủ đã có Công văn số 8700/VPCP-KNTH gửi UBND tỉnh Nghệ An trong đó ghi rõ: “Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nhận được đơn của ông Lê Quang Thành, Tổng giám đốc Công ty CP thức ăn chăn nuôi Thái Dương khiếu nại, kêu cứu khẩn cấp về việc kẻ xấu ngăn cản hoạt động, phá hoại tài sản của Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương, đề nghị xem xét lại việc di dời và được bảo vệ an toàn đối với công nhân viên và tài sản của trại lợn giống. Về việc này, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có ý kiến như sau: Yêu cầu Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An xử lý có lý, có tình việc khiếu nại và đề nghị của doanh nghiệp”
Được biết chiều ngày 29/12/2011, UBND tỉnh Nghệ An đã có cuộc họp khẩn cấp để xử lý các vấn đề theo yêu cầu của Thủ tướng Chính phủ tại CV 8700. Tại cuộc họp này, ông Đinh Viết Hồng, Phó chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An đã kết luận: Cho phép Công ty Thái Dương giãn thời gian di dời đàn lợn và phải giảm đàn đến mức phù hợp với công suất hệ thống xử lý nước thải hiện có; Giao cho Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương tập trung xây dựng các công trình xử lý môi trường theo phương án đã được Sở TN&MT thẩm định và phải hoàn thành trước ngày 30/5/2012; Giao cho UBND huyện Đô Lương và xã Đại Sơn thực hiện kiểm đếm tài sản, lập hồ sơ bồi thường GPMB cho các hộ bị ảnh hưởng trước ngày 15/01/2012 để phê duyệt; Giao cho UBND huyện Đô Lương hoàn thành các hạng mục của khu tái định cư và tổ chức di dân tái định cư các hộ bị ảnh hưởng trước 30/6/2012…
Dân địa phương ngang nhiên đi xe máy vào trại của công ty bắt lợn
Trong khi Quyết định mới của UBND tỉnh Nghệ An chưa chuyển về đến địa phương, lợi dụng thời hạn mà Thông báo số 445 giao đã hết, khoảng 8 giờ sáng, 31/12/2011, khoảng 700 người dân quá khích tại xã Đại Sơn, Đô Lương lại ồ ạt kéo đến dùng tất cả những dụng cụ mà họ có hùng hổ bao vây trại lợn, trên 20 chục người đập phá cửa xông vào đập phá trại lợn và đánh đập công nhân.
Một số kẻ quá khích còn châm lửa đốt một góc chuồng lợn nái. Số công nhân người địa phương xác định được khoảng 20 người khác là công dân các xóm 9 (11 người); xóm 10 (8 người) và xóm 8 (1 người) đã hùa nhau vào tất cả các chuồng lợn để mở cửa đuổi toàn bộ lợn nái và lợn con ra khỏi chuồng (kể cả lợn nái mới để được 1- 2 ngày), lợi dụng trong lúc hỗn loạn có một số kẻ còn tranh thủ đưa xe máy đến chở lợn con ( 20 -28kg/con) đưa đi một cách công khai giữa ban ngày, ban mặt.
Đó là các xe máy mang BKS 37N2 – 4629 chở một chuyến lợn con về đi phía Đại Sơn, 4 xe máy sau đây chở lợn con đi về phía xã Nghi Kiều: Xe BKS 37K9 – 1845 chở 2 chuyến; xe 86H1 – 1313, chở 1 chuyến; xe 37Z4 – 8207 chở 1 chuyến.
Để bảo vệ tài sản của Cty, số công nhân đang làm việc tại đây đã bất chấp nguy hiểm đến tính mạng phải liều mình lao vào dập lửa và ngăn chặn không để đàn lợn thoát ra ngoài… Ngay cả khi lực lượng CA huyện có mặt (11 giờ trưa) vẫn bất lực không thể cản được các đối tượng quá khích ra khỏi trại lợn.
Theo báo cáo nhanh của lãnh đạo Trại lợn giống ngoại Thái Dương, đến 14 giờ 30, ngày 31/12/2011, cuộc đập phá trại lợn giống Thái Dương vẫn chưa chấm dứt, ngoài việc bị cướp mất một máy ảnh và 1 điện thoại di động, hiện vẫn chưa thống kê được số lợn bị các đối tượng xấu bắt đi là bao nhiêu con.

Khoảng 10 giờ sáng 31/12/2011, ông Hồ Đức Phớc,Chủ tịch UBND tỉnh đã họp khẩn cấp với các Phó chủ tịch UBND tỉnh, các ngành liên quan để tập trung xử lý vấn đề này. Tại cuộc họp UBND tỉnh yêu cầu Huyện uỷ, UBND huyện Đô Lương triển khai ngay các biện pháp cần thiết để ổn định tình hình …bảo vệ đàn lợn đã bị lùa ra khỏi trại và di dời đến nơi an toàn; Giao cho CA tỉnh có phương án bảo vệ, đẩm bảo trật tự trong khu vực, đề phòng các đối tượng manh động, quá khích; xử lý nghiêm các đối tượng xúi dục, gây rối, trộm cắp tài sản… Chủ động đối phó với các tình huống, không để bị động, bát ngờ xẩy ra…(Thông báo số 59/TB-UBND, ngày 31/12/2011 của UBND tỉnh Nghệ An)

Dân bao vây trại lợn ô nhiễm, thả hàng nghìn con lợn ra đồng (Dân trí) – Đến thời hạn chót mà việc di dời trại lợn gây ô nhiễm không được tiến hành, cho rằng chính quyền và phía công ty không giữ đúng lời hứa, sáng ngày 31/12/2011, khoảng 700 người dân đã xông vào khu chăn nuôi, tháo chuồng trại, thả hàng nghìn 
Dân tự xử trại heo gây ô nhiễmTuổi Trẻ

Đến hẹn không đi, người dân bao vây trại lợn gây ô nhiễmThanh Niên– Dân bao vây trại lợn ô nhiễm, thả hàng nghìn con lợn ra đồng (DT).



– NGHỆ AN: DÂN ĐẬP PHÁ CHUỒNG TRẠI Ô NHIỄM, HÀNG NGHÌN CON LỢN XỔNG CHUỒNG  —  (Thắng Xòe).

– Quá bức xúc vì môi trường sống bị ô nhiễm
(Tamnhin.net) – Mặc dù chúng ta đã có hệ thống pháp lý và các cơ quan bảo vệ pháp luật, nhưng trước tình trạng quá bức xúc vì môi trường sống bị ô nhiễm, nhiều nơi người dân ở Nghệ An đã phải tự “vùng lên” để tự bảo vệ mình.
Dân “sống trong sợ hãi” vì DN khai thác đá
Chặn xe chở rác

Từ cuối năm ngoái đến tháng 10 năm nay, Nghi Yên (Nghi Lộc) đã hàng chục lần tổ chức chặn xe chở rác không cho tập kết vào bãi rác khiến rác thải ứ đọng tràn lan khắp TP Vinh. Nguyên do là bà con xóm 4, xã Nghi Yên bức xúc vì tình trạng ô nhiễm môi trường nghiêm trọng kéo dài, đã đề nghị nhiều lần nhưng không được giải quyết. Có đến đây mới thấu hiểu được nỗi khổ của bà con. Bãi rác mênh mông bốc mùi xú uế nồng nặc, cách xa hàng cây số cũng bị mùi khó chịu tấn công. Nước từ bãi rác rò rỉ ra ngoài khiến các giếng nước ô nhiễm trầm trọng, trâu bò bị bệnh, còi cọc không lớn nổi. Rau lúa khô héo, người tiêu dùng tẩy chay rau Nghi Yên vì sợ nhiễm bệnh.

Ông Phùng Bá Nhan, xóm 4, Nghi Yên dẫn chúng tôi ra khe nước trước đây trong vắt, bây giờ không ai dám lội qua vì sẽ bị lở loét da thịt do nước nhiễm độc, than thở: “Bà con chúng tôi chỉ vì bất đắc dĩ mới phải dùng hạ sách này. Cơm đùm cơm nắm, cắt cử nhau ra canh xe cả ngày đêm khổ lắm chú ạ”. Sau đó, chính quyền, cơ quan chức năng mới tức tốc vào cuộc, hoà giải với dân, cam kết xử lý rác đúng quy trình, hỗ trợ, bồi thường cho bà con. Tuy nhiên, đây chỉ là giải pháp tình thế, bởi vì bãi rác Nghi Yên được xây dựng bằng công nghệ quá lạc hậu, chỉ xây hồ chứa rác, phun hoá chất để rác phân huỷ, đầy hố này lấp lại, chuyển sang hố kia, không hề có sự phân loại, tái chế rác. Vì vậy, chính quyền các cấp đang có phương án di dời, tái định cư cho bà con trong vùng bán kính 1 km tính từ bãi rác, hàng chục ha đất lúa cũng chuyển sang trồng cây. Do khâu quy hoạch, tính toán yếu kém, cái giá phải trả cho ô nhiễm là rất lớn và lâu dài. Không biết đến bao giờ, Nghi Yên mới được “yên”.

Từ 6 năm nay, bà con xóm 18 và 19 xã Nghi Lâm (Nghi Lộc) khốn khổ vì công ty Lâm Lộc khai thác, chế biến đá tại mỏ Rú Dài. Mìn nổ làm nứt tường, vỡ ngói, đá bay làm chết người, bụi đá bay phủ trắng xoá cả xóm làng, tiếng xe chạy, máy gầm suốt ngày đêm inh tai nhức óc, con đường xóm bị xe cày nát, ruộng lúa bị đá vùi lấp. Trẻ con không thể học được, người già không yên. Phản ánh, đơn thư mãi không được, từ tháng 4/2011, bà con 2 xóm đã tự tổ chức rào đường không cho xe chạy, ngăn cản không cho nổ mìn, tịch thu phương tiện nổ mìn giao cho xã. Đã có nhiều cuộc xô xát giữa dân và bảo vệ công ty, nhưng người dân kiên quyết không nhượng bộ, họ kéo nhau cả đoàn vào tỉnh kêu cứu.


Mỏ đá Rú Dài khi đi vào hoạt động ở Nghi Lâm tác động xấu đến cuộc sống người dân đã bị dân ngăn chặn không cho khai thác từ hơn 7 tháng nay.

Đoàn kiểm tra của công an tỉnh, Sở TNMT…vào cuộc, phát hiện nhiều sai phạm đề nghị công ty khắc phục, nhưng không kiến nghị đình chỉ khai thác hay rút giấy phép. Tuy nhiên, công ty đã buộc phải ngừng hoạt động do sự ngăn cản quyết liệt của người dân. Ông Hồ Đức Phớc, Chủ tịch UBND tỉnh tại cuộc tiếp dân ngày 15/11/2011 đã hứa với dân Nghi Lâm, tỉnh sẽ có trách nhiệm và yêu cầu các cơ quan chức năng kiểm tra, xử lý, báo cáo UBND tỉnh trong thời gian sớm nhất.

Do quá bức xúc vì trại lợn quy mô lớn của Công ty Thái Dương gây ô nhiễm trầm trọng, tuy đã kiến nghị nhiều lần nhưng không được giải quyết, ngày 12/6/2011, 500 người dân xã Đại Sơn (Đô Lương) đã tổ chức bao vây trại lợn, ngăn cản xe ra vào, đập phá một số hạng mục của công ty. Trại lợn Thái Dương có diện tích 28ha, có thời điểm nuôi đến 25.000 con lợn nhưng hệ thống xử lý chất thải hết sức sơ sài, nhiều lần xả phân và nước bẩn xuống nguồn nước của dân khiến cuộc sống bà con bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Mặc dù  từ tháng 7/2011, UBND tỉnh đã có văn bản yêu cầu công ty giải quyết ô nhiễm, nhưng tình trạng ô nhiễm vẫn không hề được khắc phục. Tối 12/11/2011, hàng trăm người dân Đại Sơn đã kéo nhau bao vây trại lợn, đưa giường chiếu, cơm nước ăn ngủ tại cổng trại, không cho xe ra vào trong liên tục hơn 10 ngày.

Các cuộc họp giữa các bên khẩn trương được tiến hành, và UBND tỉnh đã quyết định buộc công ty phải di dời trại lợn ra khỏi vị trí xã Đại Sơn. Điều đáng chú ý là trong cuộc làm việc giữa các bên ngày 22/11, khi đại diện Sở TNMT phát biểu thì người dân phản đối không cho nói, vì họ không tin vào cơ quan này.

Trách nhiệm thuộc về ai?
Trong xu thế phát triển hiện tại, nhiều doanh nghiệp được thành lập , tạo ra nhiều công ăn việc làm, tăng trưởng GDP, thúc đẩy phát triển kinh tế, khoa học công nghệ. Bên cạnh đó, không ít doanh nghiệp đã gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của người dân và để lại những hậu quả vô cùng tai hại về lâu dài.

Chúng ta có được một số thành quả về kinh tế, nhưng phải trả giá rất đắt cho việc môi trường bị huỷ hoại, thậm chí giá trị kinh tế không đủ bù đắp các thiệt hại về môi trường sinh thái, môi trường nhân văn và sức khoẻ con người.


Dân xã Đại Sơn (Đô Lương) lập chốt chặn trước cửa trại lợn Thái Dương, buộc tỉnh Nghệ An phải quyết định di dời trại lợn này. (nguồn: dantri.com.vn)

Nguyên nhân của tình trạng trên là do doanh nghiệp chạy theo lợi nhuận trước mắt, không lo quan tâm khâu xử lý chất thải, bảo vệ môi trường vì sẽ làm giảm doanh thu. Xét về mặt đạo đức xã hội, đây là hành vi trục lợi trên nỗi đau khổ của đồng bào, thực chất là tội ác. Bên cạnh đó, các cấp chính quyền, các cơ quan chức năng còn buông lỏng trách nhiệm, thậm chí nương nhẹ, bao che cho sai phạm của doanh nghiệp…

Chúng ta đã có Luật Bảo vệ môi trường và nhiều văn bản hướng dẫn với các chế tài chặt chẽ, có cơ quan chuyên trách bảo vệ môi trường là Bộ TNMT và các Sở, Phòng TNMT, lại còn có cơ cảnh sát bảo vệ môi trường các cấp…So với tham nhũng là hành vi lén lút, khó có chứng cớ trực tiếp, thì việc gây ô nhiễm, huỷ hoại môi trường diễn ra công khai giữa thanh thiên bạch nhật.

Thế nhưng, tình trạng ô nhiễm môi trường vẫn diễn ra phổ biến, tràn lan, kéo dài năm này qua năm khác. Lại có tình trạng cấp phép tràn lan, thông qua quy hoạch dễ dãi cho các doanh nghiệp, sau đó thiếu kiểm tra, kiểm soát để mặc doanh nghiệp tự tung tự tác, phải đến khi có hậu quả nghiêm trọng xẩy ra mới nháo nhào vào cuộc. Trường học phải chuyển, dân phải di dời khỏi khu vực ô nhiễm, xuất hiện hàng loạt “làng ung thư” trên địa bàn tỉnh đang là một thực tế nhức nhối không thể thờ ơ. Trách nhiệm này thuộc về ai?

Trần Quang Đại
Quá bức xúc vì môi trường sống bị ô nhiễm

Dân vẫn kiên trì vây hãm trại lợn chờ Quyết định di dời của UBND tỉnh

Người dân đã xô xát với lực lượng CA, có người quá khích đã xì hơi lốp xe 1 ô tô 7 chỗ của lực lượng CA nên cuối cùng các lực lượng CA đã phải rút lui.

Ngày 21/11, khi biết CA tỉnh và huyện đưa lực lượng về địa phương để tuyên truyền, giải thích vận động dân dỡ lán trại thì gần 1.000 người dân xã Đại Sơn đã kéo đến tập trung trước cổng trại lợn Thái Dương để ngăn cản.
Tại cổng phụ, 2 xe tải đất được đổ ra chắn trước lối ra vào và đặt cột điện nằm ngang lối đưa nước vào trại lợn. Đỉnh điểm của cuộc va chạm là người dân đã xô xát với lực lượng CA, có người quá khích đã xì hơi lốp xe 1 ô tô 7 chỗ của lực lượng CA. Cuối cùng CA đã phải rút lui kéo theo chiếc ô tô đã bị người dân đâm bẹp lốp.
Sáng 22/11, theo đề nghị của UBND huyện Đô Lương, ông Đinh Viết Hồng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An đã đích thân cùng các Sở (CA, NN-PTNT, TN-MT, Tài chính…) về hội trường xã Đại Sơn để cùng với lãnh đạo huyện và xã Đại Sơn đối thoại với dân. Mặc dù từ sáng đến trưa, trời đổ mưa rất to nhưng vẫn có hàng nghìn người dân vẫn đội mưa đến dự cuộc đối thoại. Chúng tôi để ý thấy có một số người còn chuẩn bị và mang theo cả phân lợn vào trong hội trường.
Tại cuộc đối thoại, thay mặt chính quyền địa phương, ông Nguyễn Thúc Thanh, Chủ tịch UBND xã đã nêu ra các bằng chứng về tình trạng ô nhiễm của Cty và các yêu sách của người dân đối với Cty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương. Đã có 12 ý kiến phát biểu của người dân tại cuộc trao đổi. 100% ý kiến của dân đều giữ nguyên lập trường “buộc trại lợn giống ngoại Thái Dương phải di chuyển ra khỏi địa bàn xã Đại Sơn…”.
Một số người còn tuyên bố rắn: “Nếu tỉnh và các ngành vẫn cho trại lợn giống ngoại Thái Dương ở lại trên địa bàn xã thì chúng tôi vẫn tiếp tục đấu tranh” và yêu cầu ông Đinh Viết Hồng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An phải trả lời ngay cho dân biết tại cuộc đối thoại: Trại lợn phải di chuyển hay tiếp tục ở lại xã Đại Sơn? Không ít người dân đã giành nhau lên diễn đàn để đòi hỏi bằng được việc ” trại lợn Thái Dương phải cút khỏi địa bàn xã”. Phía ngoài hội trường, hàng trăm người dân la ó, hoặc vỗ tay tán thưởng khiến những người chủ trì không kiểm soát được tình hình.
Ông Chu Thế Huyền, Phó Giám đốc Sở TN-MT được những người chủ trì giới thiệu lên phát biểu nhưng đã bị hàng trăm người dân la ó nên buộc ông đã phải dừng lại. Dân yêu cầu ông Hồng phải lập tức trả lời và đưa ra kết luận cuối cùng!
Trước thái độ rất hùng hổ của người dân, ông Đinh Viết Hồng đã phải điện thoại về xin ý kiến của Chủ tịch UBND tỉnh. Sau đó ông Hồng đã rất khó khăn khi đưa ra quyết định: UBND tỉnh chấp nhận đề xuất của bà con nhân dân xã Đại Sơn là trại lợn giống ngoại Thái Dương phải ngừng sản xuất để xử lý môi trường và phải di chuyển ra khỏi địa bàn xã Đại Sơn. UBND tỉnh sẽ tìm địa điểm mới để giới thiệu cho Cty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương xây dựng lại trại tại vị trí khác. Trong quá trình di chuyển đàn lợn sang địa điểm mới, Cty vẫn phải tiếp tục xử lý ô nhiễm tại trại và thực hiện bồi thường hỗ trợ các thiệt hại cho dân.
Giao cho UBND huyện thành lập tổ công tác để tổ chức khám bệnh cho bà con bị ảnh hưởng bởi ô nhiễm. Các cơ quan chức năng phải lấy mẫu, xác định lại mức độ ô nhiễm nguồn nước để khuyến cáo người dân cách sử dụng nguồn nước hiện nay. Yêu cầu bà con nhân dân Đại Sơn phải nhanh chóng tháo dỡ lán trại trước cổng để công ty thực hiện nghiêm chỉnh kết luận của UBND tỉnh tại cuộc đối thoại hôm nay.
Ông Lê Quang Thành, Tổng giám đốc Cty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương cho hay: “Cty sẽ chấp hành quyết định trên của UBND tỉnh Nghệ An. Thời gian di chuyển đàn lợn đến ngày 30/12/2011”. Việc miễn cưỡng chấp hành quyết định đột ngột nói trên của UBND tỉnh Nghệ An, phía Cty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương đã bị đặt trong tình thế hết sức bất lợi về nhiều mặt. Trong đó riêng việc tìm được vị trí mới cũng không dễ dàng gì.
Ngoài những thiệt hại về doanh số do quá trình thực hiện di chuyển đàn lợn khỏi địa phương, số tiền trên 200 tỷ đồng mà đơn vị này đã đầu tư để xây dựng cơ sở hạ tầng sẽ được chính quyền tỉnh Nghệ An xử lý ra sao cho thoả đáng? Đàn lợn giống cụ kỵ quý (mỗi con xấp xỉ 6.000 USD), đàn lợn ông bà đang có chửa và đàn lợn con có đảm bảo an toàn khi di chuyển hay không? Những câu hỏi trên hiện đang bị bỏ ngỏ.
Theo tin từ Facebook Sự Thật Canh Tân : Đã kiểm chứng , ở xã Đại Sơn – huyện Đô Lương – Nghệ An, Khu vực trại nuôi lợn Thái Dương hiện đang xảy ra xung đột rất lớn. Nhân dân đã đập nát hai xe cảnh sát, đồng thời đánh tả tơi, lột quần áo của gần chục công an của Tỉnh Nghệ An lên đó can thiệp cho một ông chủ chăn nuôi gia súc (trại lợn này rất lớn). Sự việc diễn ra hôm qua.

Đây là việc xảy ra giữa nông dân và công an, Mặc dù gần đó có giáo họ Cẩm Sơn – xứ Lưu Mỹ. Dù rất ủng hộ bà con nhưng người Công giáo không liên quan và không tham gia đến tranh chấp.

Một người dân địa phuong cho biết – “Do trại chăn nuôi lợn ô nhiệm môi trường quá người dân phản đối, Công an không bảo vệ dân, bảo vệ luật pháp mà kéo hùa nhau lên bảo vệ chủ trang trại nên dân phải đánh thôi.”

Theo bản tin từ báo Dân Trí Online : 

Quyết định di dời trại lợn bị dân “bao vây” suốt 10 ngày

(Dân trí) – Sau cuộc đối thoại với nhân dân xã Đại Sơn (Đô Lương, Nghệ An) vào sáng nay 22/11, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An Đinh Viết Hồng đã quyết định sẽ di dời trại chăn nuôi lợn Thái Dương ra khỏi địa bàn xã Đại Sơn.

Hàng trăm người dân xã Đại Sơn (Đô Lương) đã có mặt từ rất sớm để tham dự buổi đối thoại do UBND tỉnh Nghệ An tổ chức

Sau 10 ngày người dân xã Đại Sơn (Đô Lương, Nghệ An) bao vây trại chăn nuôi của Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương để phản đối việc trại chăn nuôi này gây ô nhiễm và chậm hoàn thiện hệ thống xử lý nước thải cũng như khắc phục hậu quả, sáng ngày 22/11, UBND tỉnh Nghệ An đã tổ chức một buổi đối thoại trực tiếp với người dân để giải quyết vấn đề dân nêu. Tham dự buổi đối thoại có lãnh đạo UBND tỉnh Nghệ An, UBND huyện Đô Lương, các Sở TN&MT, NN&PTNT, Sở Kế hoạch và Đầu tư, Công an tỉnh, Trung tâm nước sạch và vệ sinh môi trường, lãnh đạo Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương và hàng trăm người dân xã Đại Sơn.

Lãnh đạo UBND tỉnh Nghệ An, huyện Đô Lương và xã Đại Sơn tham dự cuộc đối thoại

Bất chấp thời tiết mưa lớn, ngay từ sáng sớm, hàng trăm người dân xã Đại Sơn đã có mặt tại UBND xã Đại Sơn để tham dự cuộc họp. Có 11 ý kiến của các cá nhân đại diện cho nhân dân các xóm 7, 8 ,9 ,10 – khu vực bị ảnh hưởng nặng nề do ô nhiễm môi trường của trại lợn Thái Dương gây ra – được phản ánh trực tiếp đến đoàn chủ tịch. Bên cạnh việc tố doanh nghiệp gây ô nhiễm môi trường, chậm khắc phục hậu quả làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống của nhân dân, người dân cùng chung một quan điểm phải di dời trại lợn ra khỏi khu dân cư.

Buổi đối thoại nhiều lần bị gián đoạn bởi người dân quá bức xúc, đoàn chủ tịch và lực lượng chức năng phải rất khó khăn để vãn hồi trật tự. Nỗi bất bình của dân lên tới đỉnh điểm khi không cho đại diện Sở TN&MT tỉnh Nghệ An phát biểu ý kiến. Lý do dân đưa ra là họ đã không còn tin vào Sở Tài nguyên – Môi trường nữa.

Đại diện người dân phát biểu, yêu cầu di dời trại lợn ra khỏi khu vực

Sau những ý kiến của người dân, ông Lê Quang Thành – Tổng giám đốc Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương lên giải trình nội dung của sự chậm trễ trong việc hoàn thiện hệ thống xử lý chất thải. Khi ông Thành chưa kết thúc phần trình bày đã bị người dân yêu cầu đi xuống.

Thay mặt đoàn chủ tịch, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An Đinh Viết Hồng phát biểu kết luận cuộc đối thoại. Theo đó, ông Hồng hứa sẽ di dời trại lợn Thái Dương ra khỏi địa bàn xã Đại Sơn. “UBND tỉnh xin được tiếp thu ý kiến của bà con và chấp thuận đề xuất di dời trại lợn Thái Dương ra khỏi địa bàn xã Đại Sơn. Tuy nhiên việc di dời trại lợn phải có lộ trình thời gian. Đồng thời tỉnh cũng yêu cầu Công ty Thái Dương ngừng sản xuất để tập trung khắc phục hậu quả và di chuyển. UBND tỉnh Nghệ An sẽ có trách nhiệm giới thiệu địa điểm mới cho Công ty Thái Dương”, ông Đinh Viết Hồng nói.

Ông Hồng cũng yêu cầu Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương tập trung xử lý môi trường trước khi di chuyển; trong thời gian sớm nhất phải giảm tổng đàn; bồi thường, hỗ trợ sản xuất cho nhân dân theo quy định và phải tổ chức khám sức khỏe định kỳ cho người dân. Phó Chủ tịch UBND tỉnh cũng đã yêu cầu các cơ quan chuyên môn cấp tỉnh nhanh chóng kiểm tra nguồn nước để sớm có câu trả lời cho bà con. Để tạo điều kiện cho doanh nghiệp trong việc chuẩn bị di dời và xử lý môi trường, ông Đinh Viết Hồng cũng đề nghị người dân hợp tác, tạo điều kiện cho doanh nghiệp bằng việc dỡ các lán trại mà dân đã dựng lên từ 10 ngày nay.

Ông Đinh Viết Hồng – Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An: “Sẽ di dời trại lợn Thái Dương ra khỏi địa bàn xã Đại Sơn”

Đề nghị cuối cùng của ông Đinh Viết Hồng không được người dân chấp nhận. Đại diện người dân kiên quyết: Chỉ khi nào Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương di dời thì người dân mới dỡ lán. Đề nghị UBND tỉnh phải cho mốc thời gian di dời cụ thể.

Trước tình thế đó, ông Lê Quang Thành đứng lên cho biết sẽ tổ chức di chuyển trại lợn trong thời gian sớm nhất; trước ngày 30/12/2011.

Hiện tại sau 10 ngày bị dân bao vây, chặn mọi phương tiện ra vào, tính đến thời điểm hiện tại, nguồn thức ăn cho lợn đã hết, hàng nghìn con lợn tại trại lợn giống ngoại Thái Dương đang đứng trước nguy cơ chết đói. Được biết, Công ty TNHH lợn giống ngoại Thái Dương đã đầu tư hơn 200 tỷ đồng để xây dựng và vận hành trại chăn nuôi lợn giống ngoại lớn nhất tỉnh Nghệ An. Trại chăn nuôi này đã đi vào hoạt động được 6 năm nay và liên tục bị người dân tố gây ô nhiễm môi trường. Việc di dời trại chăn nuôi với hệ thống thiết bị cùng hàng ngàn con lợn cũng sẽ kéo theo nhiều vấn đề cần phải giải quyết.

Hoàng Lam

http://dantri.com.vn/c20/s20-540542/quyet-dinh-di-doi-trai-lon-bi-dan-bao-vay-suot-10-ngay.htm-Nguồn: Nghệ An : Xảy ra xung đột lớn giữa người dân và công an


——-—————————–

Nguyên nhân kinh tế của chiến tranh

 

Ludwig von Mises

 

Nguồn : http://mises.org/daily/2949

 

 

 

Phạm Nguyên Trường dịch

 

11-1-2012

 

Chiến tranh là định chế cổ xưa nhất của loài người. Từ thời thương cổ con người đã khao khát đánh nhau, giết chóc và cướp bóc lẫn nhau rồi. Tuy nhiên, công nhận sự kiện này không đưa ta đến kết luận rằng chiến tranh là hình thức không thể tránh được trong quan hệ giữa người với người và những cố gắng nhằm thủ tiêu chiến tranh là đi ngược lại bản chất của con người và vì vậy mà không tránh khỏi thất bại.

 

 

 

Vì mục đích tranh luận, chúng ta có thể công nhận luận đề của phái quân phiệt rằng con người được tự nhiên phú cho bản năng là đánh nhau và phá hoại. Nhưng những bản năng và xung lực thô sơ đó không phải là đặc điểm của con người. Con người đứng cao hơn tất cả các loài sinh vật khác vì có lí trí và có khả năng tư duy. Và lí trí của con người dạy họ rằng hợp tác và cộng tác trong hòa bình trên cơ sở phân công lao động có lợi hơn là xung đột vũ trang.

 

 

 

Tôi không muốn nhắc lại lịch sử của những cuộc chiến tranh. Chỉ cần nói rằng trong thế kỉ XVIII, tức là ngay tại ngưỡng cửa của chủ nghĩa tư bản hiện đại, tính chất của chiến tranh đã khác xa với thời con người còn ăn lông ở lỗ rồi. Người ta không còn đánh nhau nhằm tiêu diệt hay bắt kẻ chiến bại làm nô lệ nữa. Chiến tranh đã trở thành công cụ của nhà cầm quyền và được tiến hành bằng những binh đoàn tương đối nhỏ, với những người lính chuyên nghiệp, đa phần là lính đánh thuê. Mục tiêu của chiến tranh là xác định xem vương triều nào có quyền cai trị đất nước hay một tỉnh nào đó. Những cuộc chiến tranh lớn nhất ở châu Âu trong thế kỉ XVIII là những cuộc chiến tranh đòi quyền thừa kế ngai vàng, đấy là những cuộc chiến tranh ở Tây Ban Nha, ở Ba Lan, ở Áo và cuối cùng là cuộc chiến tranh giành quyền kế vị ở Bavaria. Người bình thường hầu như không để ý tới kết quả của những cuộc chiến tranh này. Họ chẳng quan tâm nhiều tới việc ai sẽ là người cai trị họ, ông hoàng dòng họ Habsburg hay Bourbon thì cũng thế mà thôi.

 

 

 

Nhưng những cuộc xung đột bất tận đó đã trở thành gánh nặng đối với loài người. Chúng là những chướng ngại nghiêm trọng đối những cố gắng nhằm mang lại sự phồn vinh ngày càng tốt đẹp hơn. Kết quả là, các nhà triết học và các nhà kinh tế học thời đó đã bắt đầu quan tâm nghiên cứu nguyên nhân của chiến tranh.

 

 

 

Sau đây là kết quả của những công trình nghiên cứu của họ:

 

 

 

Trong hệ thống sở hữu tư nhân tư liệu sản xuất và kinh doanh tự do, khi nhà nước chỉ có một chức năng duy nhất là bảo vệ các cá nhân khỏi những hành động tấn công bằng vũ lực và lừa đảo đối với cuộc sống, sức khỏe và tài sản của họ, thì công dân của bất cứ nước nào cũng chẳng cần quan tâm đến việc đường biên giới của họ đi ngang qua những đâu. Không ai cần quan tâm đến việc nước họ to hay là nhỏ, có cần xâm chiếm thêm một tỉnh nữa hay là không. Việc xâm chiếm lãnh thổ sẽ chẳng mang lại lợi lộc gì cho những người công dân bình thường.

 

 

 

Nhưng các ông hoàng và giới quí tộc cầm quyền thì lại khác. Mở rộng lãnh thổ tạo điều kiện cho họ tăng cường quyền lực và thu được nhiều thuế hơn. Đất đai xâm chiếm được mang lại lợi nhuận cho họ. Họ là những kẻ hiếu chiến, trong khi những người công dân bình thường lại là những người yêu chuộng hòa bình.

 

 

 

Như vậy là, những người theo trường phái tự do cổ điển kết luận rằng trong hệ thống kinh tế tự do (laissez faire) và chính quyền nhân dân, chiến tranh sẽ không còn. Chiến tranh sẽ chấm dứt vì không còn lí do nữa. Vì những người theo trường phái tự do thế kỉ XVIII và thế kỉ XIX tin tưởng tuyệt đối rằng không gì có thể ngăn chặn được phong trào hướng đến tự do trong lĩnh vực kinh tế và dân chủ trong lĩnh vực chính trị cho nên họ cũng khẳng định rằng loài người đang đứng trước ngưỡng cửa của thời đại hòa bình vĩnh viễn.

 

 

 

Họ khẳng định rằng muốn làm cho thế giới được hòa bình thì cần phải thực hiện tự do kinh tế, thương mại tự do và quan hệ hữu hảo giữa các dân tộc, chính phủ của dân. Tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của cả hai yêu cầu này: tự do thương mại cả nội thương lẫn ngoại thương và chế độ dân chủ. Sai lầm chết người của thời đại chúng ta là đã từ bỏ yêu cầu thứ nhất, cụ thể là thương mại tự do, và chỉ còn quan tân đến chế độ dân chủ mà thôi. Như vậy là, người ta đã lờ đi sự kiện là không được tự do kinh doanh, không có thương mại tự do và không có tự do kinh tế thì chế độ dân chủ cũng không tồn lại được lâu.

 

 

 

Tổng thống Woodrow Wilson tin tưởng tuyệt đối rằng muốn thế giới được hòa bình thì phải là cho nó trở thành dân chủ. Trong Thế chiến I người ta tin rằng chỉ cần tước quyền lực của dòng họ Hohenzollern và giới địa chủ quí tộc Đức là có thể giữ được nền hòa bình bền vững rồi. Tổng thốngWilsonkhông nhận ra rằng trong thế giới của những chính phủ toàn trí toàn năng, lại đang ngày càng tăng cường sức mạnh, thì như thế vẫn chưa đủ. Trong cái thế giới mà sức mạnh của chính phủ càng ngày càng gia tăng thì vẫn còn đó nguyên nhân kinh tế của chiến tranh.

 

 

 

Chiến tranh xâm lược có mang lại lợi ích cho những công dân bình thường hay không?

 

Người theo chủ nghĩa hòa bình nổi tiếng ở Anh, ông Norman Angell, nhắc đi nhắc lại rằng chiếm đoạt lãnh thổ của người khác chẳng mang lại cho người công dân bình thường bất cứ lợi lộc nào. Chẳng có người công dân bình thường nào của Đức được lợi sau khi cuộc chiến Pháp-Phổ, diễn ra trong các năm 1870-1871, kết thúc và nước này sát nhập vùng Alsace-Lorraine vào Đức. Hoàn toàn đúng như thế. Nhưng đấy là giai đoạn của chủ nghĩa tự do truyền thống và tự do kinh doanh. Trong giai đoạn của chúng ta, khi chính phủ can thiệp vào kinh tế thì tình hình đã khác.

 

Xin lấy một thí dụ. Chính phủ các nước sản xuất cao su kí kết thỏa thuận thành lập liên minh nhằm tạo ra độc quyền trong lĩnh vực cao su tự nhiên. Họ buộc các đồn điền phải hạn chế sản xuất nhằm kéo giá cao su lên cao hơn mức giá trên thị trường tự do. Đây không phải là trường hợp cá biệt. Các chính phủ trên khắp thế giới đã thi hành những chính sách tương tự với nhiều loại lương thực và nguyên vật liệu có tính chất quan trọng sống. Họ bắt buộc các nhà sản xuất trong nhiều ngành công nghiệp phải tham gia các tập đoàn, kết quả là quyền kiểm soát đã chuyển từ các doanh nhân sang tay chính phủ. Đúng là một vài bước đi như thế đã gặp thất bại. Nhưng các chính phủ đó vẫn không từ bỏ kế hoạch. Họ đang cố gắng tìm cách cải tiến phương pháp và tin rằng sau Thế chiến II họ sẽ thu được nhiều thành công hơn.

 

Hiện nay người ta đang nói nhiều về nhu cầu kế hoạch hóa trên bình diện quốc tế. Nhưng những người trồng cao su, cà phê hay những loại hàng hóa khác lại chẳng cần kế hoạch hóa, cả trên bình diện quốc gia hay quốc tế. Họ sản xuất những món hàng đó là vì đối với họ, đấy là cách kiếm sống tốt nhất. Kế hoạch hóa trong trường hợp này bao giờ cũng chỉ là những hành động của chính phủ nhằm hạn chế sản xuất và thiết lập độc quyền về mặt giá cả mà thôi.

 

Trong những điều kiện như thế, không thể nói rằng chiến tranh thắng lợi không mang lại cho nhân dân lợi lộc gì. Nếu các nước cần nhập khẩu cao su, cà phê, thiếc, ca cao và các loại hàng hóa khác có thể buộc chính phủ những nước sản xuất từ bỏ chính sách độc quyền thì họ sẽ cải thiện được tình hình kinh tế của các công dân của nước họ.

 

Đánh giá như thế không có nghĩa là biện hộ cho chiến tranh xâm lược và chinh phục. Nó chỉ chứng minh sự lầm lẫn của ông Norman Angell và những người theo chủ nghĩa hòa bình khác, tức là những người xây dựng luận cứ ủng hộ hòa bình của mình trên giả định ngầm rằng tất cả các nước vẫn còn gắn bó với những nguyên tắc của chế độ kinh doanh tự do.

 

Ông Norman Angell là đảng viên Đảng lao động Anh. Đảng này ủng hộ xã hội hóa[i] một cách triệt để nền kinh tế. Nhưng đảng viên Đảng lao động quá ngu dốt, đến mức không hiểu được xã hội hóa sản xuất nhất định sẽ gây ra những hậu quả kinh tế và chính trị như thế nào.

 

 

 

Trường hợp nước Đức

 

Tôi muốn giải thích những hậu quả đó bằng cách sử dụng tình hình ở Đức.

 

Giống như tất cả các nước châu Âu khác, Đức là nước nghèo tài nguyên thiên nhiên. Chỉ dựa vào nguồn lực trong nước, họ không thể nuôi ăn cũng như cung cấp quần áo mặc cho toàn thể dân chúng trong nước. Đức phải nhập một khối lượng lớn nguyên vật liệu và lương thực và phải thanh toán những khoản nhập khẩu rất cần thiết đó bằng cách xuất khẩu hàng công nghệ, đa số những món hàng này lại được chế tạo từ nguyên liệu nhập khẩu. Trong chế độ kinh doanh tự do, Đức đã tự thích ứng được với hoàn cảnh đó một cách cực kì xuất sắc. Sáu, bảy mươi năm trước, tức là trong những năm 1870 và 1880, Đức là một trong những nước thịnh vượng nhất thế giới. Các doanh nhân của họ đã biết xây dựng những nhà máy cực kì hiệu quả. Ngành công nghiệp Đức giữ vị trí đầu tầu trên lục địa châu Âu. Hàng hóa của họ giữ vị trí áp đảo trên thị trường thế giới. Sự thịnh vượng của người Đức – của tất cả các tầng lớp dân cư – gia tăng hàng năm. Chẳng có lí do gì để phải thay đổi cơ cấu của nền kinh tế Đức.

 

Nhưng đa phần các nhà tư tưởng và những nhà bình luận chính trị, các giáo sư do nhà nước bổ nhiệm, các lãnh tụ Đảng xã hội cũng như các quan chức chính phủ đều không thích hệ thống thị trường tự do. Họ gán cho nó nhãn hiệu “tư bản chủ nghĩa”, “tài phiệt”, “tư sản”, “Tây” và “Do Thái”. Họ than vãn trước sự kiện là chế độ kinh doanh tự do đã sát nhập nước Đức vào hệ thống phân công lao động quốc tế.

 

Tất cả các nhóm người đó và các đảng phái chính trị đều muốn nhà nước quản lí chứ không để kinh doanh tự do nữa. Họ muốn thủ tiêu động cơ lợi ích. Họ muốn quốc hữu hóa và đặt nó dưới sự chỉ huy của chính phủ. Việc đó có thể là tương đối đơn giản đối với đất nước có khả năng tự lực cánh sinh về mặt kinh tế. Nước Nga, chiếm đến một phần sáu diện tích mặt đất, có thể sống mà hầu như không cần nhập khẩu. Nhưng Đức thì khác. Đức không thể không nhập khẩu và vì vậy mà phải xuất khẩu hàng công nghiệp. Đấy chính là điều mà bộ máy quản lí quan liêu của chính phủ không thể làm nổi. Các quan chức chỉ có thể phát tài trong thị trường nội địa bị bế quan toả cảng mà thôi. Họ không biết cạnh tranh trên thị trường ngoại quốc.

 

Hiện nay phần lớn dân chúng nước Đức quốc xã muốn chính phủ kiểm soát công việc kinh doanh. Nhưng sự kiện là chính phủ kiểm soát kinh doanh và ngoại thương là những việc không tương thích với nhau. Xã hội xã hội chủ nghĩa phải nhắm đến sự tự cấp tự túc. Đây là đất sống của chủ nghĩa dân tộc có tính gây hấn – có thời được gọi Chủ nghĩa đại Đức, bây giờ gọi là chủ nghĩa xã hội quốc gia (quốc xã). Chúng ta là một dân tộc đầy sức mạnh, những người xã hội chủ nghĩa quốc gia nói như thế; chúng ta đủ sức đập tan tất cả các dân tộc khác. Chúng ta phải chinh phục tất cả các nước có nguồn tài nguyên cần thiết cho sự thịnh vượng kinh tế của chúng ta. Chúng ta cần tự cấp tự túc và vì thế chúng ta phải chiến đấu. Chúng ta cần Lebensraum (không gian sống) và Nahrungs freiheit (không lệ thuộc vào lương thực, thực phẩm).

 

Cả hai khái niệm này đều trỏ vào cùng một thứ – chinh phục những vùng đất đủ lớn và giàu tài nguyên để cho người Đức có thể sống với mức sống không kém hơn bất cứ dân tộc nào mà không cần ngoại thương. Ở nước ngoài người ta hiểu rõ thuật ngữ Lebensraum (không gian sống). Nhưng thuật ngữ Nahrungs freiheit (không lệ thuộc vào lương thực, thực phẩm) thì không. Freiheit là không lệ thuộc, Nahrungs freiheit nghĩa là không lệ thuộc vào việc buôn bán làm cho Đức phải nhập khẩu lương thực, thực phẩm. Trong mắt những người quốc xã, chỉ sự “không lệ thuộc” như thế mới có ý nghĩa mà thôi.

 

Công sản và quốc xã thống nhất với nhau ở một điểm: dân chủ, tự do và chính phủ nhân dân được họ hiểu là chính phủ kiểm soát tòan bộ công việc kinh doanh. Gọi là hệ thống xã hội chủ nghĩa hay cộng sản hoặc kế hoạch hóa không phải là điều quan trọng. Dù gọi là gì thì hệ thống này cũng đòi hỏi phải tự cấp tự túc về mặt kinh tế. Trong khi nước Nga, nói chung là có thể sống tự cấp tự túc về mặt kinh tế thì Đức không thể làm như thế được. Vì vậy mà nước Đức xã hội chủ nghĩa phải tiến hành chính sách Lebensraum hay Nahrungs freiheit, nghĩa là chính sách xâm lược.

 

Cộng sản và quốc xã thống nhất với nhau rằng thực chất của cái mà họ gọi là thi hành chương trình kiểm soát của chính phủ đối với công việc kinh doanh cuối cùng sẽ phải dẫn tới kết quả là bác bỏ sự phân công lao động trên bình diện quốc tế. Theo triết lí của quốc xã thì chỉ có một kiểu quan hệ quốc tế phù hợp – đấy là chiến tranh. Những người lãnh đạo của họ lấy làm tự hào khi trích dẫn những lời tuyên bố của Tacitus. Gần hai ngàn năm trước, nhà sử học người La Mã này nói rằng người Đức lấy làm xấu hổ khi phải lao động nặng nhọc mới kiếm được những thứ có thể kiếm được bằng giết chóc. Không phải vô tình mà vào năm 1900 Kaiser Wilhelm II đã kêu gọi binh sĩ của mình bắt chước rợ Hung. Mấy từ đó chứa đựng cả một chính sách có chủ ý.

 

 

 

Phụ thuộc vào nhập khẩu

 

Đức không phải là nước duy ở châu Âu phụ thuộc vào nhập khẩu. Châu Âu – chưa kể Nga – có dân số gần 400 triệu người, gấp hơn ba lần dân số nước Mĩ. Nhưng châu Âu không sản xuất được bông, cao su, cùi dừa khô, cà phê, trà, đay và không có nhiều kim loại quan trọng khác. Ngoài ra, họ còn rất thiếu những sản phẩm như len, cỏ khô nuôi gia súc, gia súc, thịt, da và nhiều loại lương thực.

 

Năm 1937 châu Âu chỉ khai thác được 56 triệu thùng dầu thô, trong khi Mĩ sản xuất được những 1.279 thùng. Đấy là chưa nói, hầu như tất cả dầu thô của châu Âu đều nằm ởRomaniavà miền Đông Ba Lan. Nhưng cuộc chiến hiện thời dẫn đến kết quả là những vùng này đã nằm dưới quyền kiểm soát của Nga. Sản xuất và xuất khẩu hàng công nghiệp là nhiệm vụ quan trọng sống còn của nền kinh tế châu Âu. Nhưng khi chính phủ kiểm soát kinh doanh thì xuất khẩu là việc làm bất khả thi.

 

Sự thật trần trụi là như thế, ngôn từ hoa mĩ của những người theo đường lối xã hội chủ nghĩa không thể nào thay đổi được nó. Muốn sống, người châu Âu phải bám lấy cơ chế tự do kinh doanh, một cơ chế đã được thử thách trong một thời gian dài. Lựa chọn khác là chiến tranh và chinh phục. Người Đức đã thử làm như thế hai lần và cả hai lần họ đều thất bại.

 

Nhưng các nhóm có ảnh hưởng chính trị nhất ở châu Âu không nhận thức được nhu cầu của tự do kinh tế. Ở Anh, Pháp vàItalycũng như ở một vài nước nhỏ hơn người ta đang cổ động cho việc chính phủ kiểm soát hoàn toàn hoạt động kinh doanh. Chính phủ các nước đó hầu như đã bịt tai, nhắm mắt trước nguyên tắc tự do kinh tế. Đảng lao động Anh và những người vẫn còn gọi đảng mình một cách sai lần là Đảng tự do coi cuộc chiến tranh này không chỉ là cuộc chiến đấu cho nền độc lập của nước họ mà còn coi nó là cuộc cách mạng nhằm thiết lập quyền kiểm soát của chính phủ đối với hoạt động kinh doanh nữa. Đảng thứ ba ở Anh, tức là Đảng bảo thủ, nói chung vẫn có cảm tình với những chủ trương như thế. Người Anh muốn thắng Hitler, nhưng họ rất muốn du nhập những phương pháp quản lí kinh tế của ông ta vào đất nước mình. Họ không ngờ rằng chủ nghĩa xã hội nhà nước ở Anh sẽ mang lại tai họa cho quần chúng nhân dân. Anh phải xuất khẩu hàng công nghiệp để mua nguyên vật liệu và thực phẩm của nước ngoài. Giảm xuất khẩu nhất định sẽ làm mức sống của nhân dân Anh giảm theo.

 

Tình hình ởPháp,Italyvà đa phần các nước châu Âu khác cũng tương tự như tình hình ở Anh.

 

Bằng việc cung cấp cho người tiêu dùng các nhu yếu phẩm khác nhau – chính phủ xã hội chủ nghĩa sẽ trở thành quốc chủ. Người công dân buộc phải nhận những gì chính phủ ban cho. Nhưng ngọai thương thì khác. Người tiêu dùng ngoại quốc chỉ mua nếu chất lượng và giá cả món hàng hấp dẫn được họ. Trên đấu trường quốc tế nhằm giành quyền phục vụ người tiêu dùng ngoại quốc, chủ nghĩa tư bản đã chứng minh được tính hiệu quả và khả năng thích ứng vượt trội. Mức độ thịnh vượng kinh tế và nền văn minh ở châu Âu thời trước chiến tranh không phải là kết quả hoạt động của các cơ quan và đại diện của các chính phủ. Nó là thành tựu của hệ thống kinh doanh tự do. Những chiếc máy ảnh và hóa chất của Đức, những bộ trang phục, mũ và nước hoa của Paris, những chiếc đồng hồ Thụy Sĩ và túi da của Vienna không phải là sản phẩm của các xí nghiệp do nhà nước kiểm soát. Chúng là sản phẩm của các doanh nhân, những người làm việc không mệt mỏi nhằm cải thiện chất lượng và hạ giá thành sản phẩm của họ. Không người nào dám cả gan nói rằng những cơ quan của chính phủ sẽ thay thế một cách thành công các doanh nhân.

 

Nền thương mại quốc tế do các doanh nhân thực hiện là công việc cá nhân giữa các công ty tư nhân của các nước khác nhau. Nếu có bất đồng thì đấy cũng chỉ là xung đột giữa các công ty tư nhân mà thôi. Chúng không tạo ra xung đột trong quan hệ chính trị giữa các quốc gia với nhau. Chúng chỉ liên quan tới ông Meier và ông Smith nào đó mà thôi. Nhưng nếu ngoại thương trở thành công việc của chính phủ thì những xung đột như thế sẽ biến thành các vấn đề chính trị ngay lập tức.

 

Giả sử chính phủ Hà Lan thích mua than của Anh chứ không thích mua than từ vùng Ruhr của Đức. Lúc đó những người dân tộc chủ nghĩa ở Đức có thể nghĩ: “Một nước nhỏ hành xử như vậy mà chịu được à? Năm 1940 Đế chế thứ ba chỉ cần bốn ngày là đã đè bẹp được lực lượng võ trang của Hà Lan rồi. Phải ra tay một lần nữa! Lúc đó chúng ta có thể dùng tất cả những sản phẩm của Hà Lan mà chả mất đồng nào”.

 

 

 

Phân chia nguồn lực một cách “công bằng”

 

Xin xem xét yêu cầu nổi bật của những tên xâm lược quốc xã và phát xít nói về cách phân chia mới và công bằng những nguồn lực tự nhiên trên địa cầu. Trong chế độ tự do kinh doanh, người không trồng cà phê mà muốn uống thì phải trả tiền. Dù đấy có là người Đức, ngườiItalyhay người của nước cộng hòaColombiathì anh ta vẫn phải làm cho đồng bào mình một số việc nào đó, anh ta phải kiếm được tiền và dùng một phần tiền để trả cho món cà phê mà anh ta thích. Còn đất nước không sản xuất được cà phê trong vùng biên giới lãnh thổ của mình thì điều đó có nghĩa là họ phải xuất khẩu hàng hóa hay nguồn lực để lấy tiền thanh toán cho món cà phê mà họ nhập. Nhưng các ngài Hitler và Mussolini lại không thích cách giải quyết như thế. Điều họ muốn là thôn tính lãnh thổ nước xuất khẩu cà phê. Nhưng công dân củaColombiahayBrazillại không muốn trở hành nô lệ của cả nước Đức quốc xã lẫn nươcItalyphát xít, thế là xảy ra chiến tranh.

 

Thí dụ đáng chú ý nữa là ngành trồng bông. Hơn một trăm năm qua, một trong những ngành công nghiệp chủ yếu của châu Âu là kéo sợi và sản xuất hàng may mặc. Châu Âu không trồng được một cân bông nào. Khí hậu không thích hợp. Nhưng nguồn cung bao giờ cũng đủ, ngoại trừ giai đoạn 1860, tức là những năm nội chiến ở Mĩ, khi cuộc xung đột làm gián đoạn việc cung cấp bông từ những bang miềnNam. Các nước công nghiệp ở châu Âu đã mua được đủ bông không chỉ cho nhu cầu tiêu dùng nội địa mà còn cho nhu cầu xuất khẩu khá lớn các sản phẩm về bông nữa.

 

Nhưng trong những năm ngay trước Thế chiến II tình hình đã thay đổi hẳn. Số lượng bông được bán trên thị trường thế giới vẫn còn rất lớn. Nhưng hệ thống kiểm soát ngoại thương mà phần lớn các nước ở châu Âu áp dụng đã ngăn chặn, không cho thương nhân mua bông để sản xuất nữa. Hitler đã làm cho ngành dệt may suy tàn bằng cách hạn chế sản xuất và buộc họ phải sa thải phần lớn công nhân trong ngành này. Hitler không quan tâm tới số phận của những người công nhân mất việc. Ông ta đưa họ tới những nhà máy sản xuất đạn dược.

 

Tôi đã chỉ ra rằng trong thế giới của tự do thương mại và tự do kinh doanh thì nguyên nhân kinh tế của chiến tranh sẽ không còn đất sống nữa. Trong thế giới đó việc xâm chiếm các vùng đất và thuộc địa sẽ chẳng mang lại cho người công dân bình thường bất cứ lợi lộc gì. Nhưng trong thế giới của các chế độ toàn trị, nhiều người có thể tin rằng thôn tính những vùng lãnh thổ giàu tài nguyên có thể cải thiện được sự thịnh vượng về mặt vật chất của họ. Những cuộc chiến tranh trong thế kỉ XX chắc chắn là những cuộc chiến tranh kinh tế. Nhưng đấy không phải là do chủ nghĩa tư bản gây ra như những người xã hội tìm cách thuyết phục chúng ta. Các chính phủ muốn có quyền năng vô hạn –được quần chúng, bị bộ máy tuyên truyền trong nước làm cho rối trí, ủng hộ – trong cả lĩnh vực chính trị và kinh tế, là nguyên nhân gây ra những cuộc chiến tranh này.

 

Ba kẻ xâm lược chính trong cuộc chiến tranh này là nước Đức quốc xã, nướcItalyphát xít và đế quốc Nhật bản sẽ không thực hiện được mục đích của họ. Họ đã bị đánh bại và chính họ cũng đã biết như thế. Nhưng trong tương lai họ có thể lại thử làm như thế một lần nữa, vì hệ tư tưởng toàn trị sai lầm của họ không biết bất kì biện pháp cải thiện điều kiện vật chất nào khác, ngoài chiến tranh. Những người có tư tưởng toàn trị cho rằng chinh phục là phương tiện chính trị hữu hiệu duy nhất đối với những mục tiêu kinh tế của họ.

 

 

 

Tư duy kinh tế

 

Tôi không nói rằng tất cả các cuộc chiến tranh của tất cả các dân tộc và trong mọi thời đại đều là có nguyên nhân kinh tế, nghĩa là đều là do ước muốn làm giàu bằng mồ hôi nước mắt của những người bại trận mà ra. Chúng ta không cần phải nghiên cứu nguyên nhân sâu xa của những cuộc thập tự chinh hay những cuộc chiến tranh tôn giáo trong các thế kỉ XVI và XVII. Điều tôi muốn nói là: trong thời đại của chúng ta, tất cả các cuộc chiến tranh lớn đều là kết quả của tư duy kinh tế.

 

Chắc chắn không thể gọi Thế chiến II là chiến tranh giữa người da trắng và da màu rồi. Vế mặt sắc tộc, người Anh, người Hà Lan và người Na Uy chẳng khác gì người Đức; người Pháp và người Ý thì cũng thế; người Trung Quốc chẳng khác gì người Nhật. Đấy không phải là cuộc chiến giữa người Công giáo và người theo đạo Tin lành. Nói cho cùng, người Công giáo và người Tin lành có mặt trên cả hai bên chiến tuyến. Đấy cũng không phải là cuộc chiến giữa chế độ dân chủ và chế độ độc tài. Đòi hỏi của một số nước thành viên Liên hiệp quốc (đặc biệt là Nga Xô) để được gọi là “dân chủ” là đòi hỏi rất đáng ngờ. Mặt khác, Phần Lan (liên minh với Đức quốc xã) lại là nước có chính phủ được bầu theo lối dân chủ.

 

Lí lẽ của tôi cho rằng những cuộc chiến tranh trong thời gian gần đây là do động cơ kinh tế không phải là lời biện hộ cho chính sách xâm lược. Dùng chính sách xâm lược và chiếm đóng làm phương tiện kinh tế nhằm tranh giành lợi ích kinh tế là thất sách. Ngay cả trong ngắn hạn có thu được thành công “về mặt kĩ thuật” thì trong dài hạn nó cũng không đạt được mục đích mà bọn xâm lược nhắm tới. Nền công nghiệp hóa hiện đại không cho phép đặt vấn đề xây dựng hệ thống xã hội mà bọn quốc xã gọi là “Trật tự mới”. Chế độ nô lệ không phải là giải pháp của các xã hội cộng nghiệp. Nếu bọn quốc xã chiến thắng được kẻ thù của mình thì chúng sẽ phải phá hủy nền văn minh và đưa nhân loại trở lại thời kì ăn lông ở lỗ. Chúng không thể nào xây dựng được Trật tự mới vĩnh cửu, như là Hitler từng hứa.

 

Như vậy là, vấn đề chính là làm sao tránh được những cuộc chiến tranh mới. Câu trả lời không phải là xây dựng Hội quốc liên mạnh hơn, cũng không phải là thành lập Tòa án quốc tế hữu hiệu hơn, thậm chí cũng không phải là thành lập lực lượng Cảnh sát quốc tế. Nhiệm vụ thực sự là làm cho tất cả các dân tộc – hay chí ít cũng là những dân tộc động người nhất thế giới – trở thành những dân tộc yêu chuộng hòa bình. Muốn được như thế thì phải quay lại với chế độ kinh doanh tự do.

 

Muốn loại bỏ chiến tranh thì phải loại bỏ nguyên nhân của chiến tranh.

 

Thần tượng lớn nhất của thời đại chúng ta là nhà nước. Nhà nước là định chế xã hội cần thiết, nhưng không được thần thánh hóa nó. Nó không phải là thần thánh, nó chỉ là sản phẩm của những con người hữu sinh hữu tử mà thôi. Nếu chúng ta biến nó thành thần tượng thì chúng ta sẽ phải hiến dâng cho nó những thế hệ thanh niên của chúng ta trong những cuộc chiến tranh trong tương lai.

 

Muốn giữ được nền hòa bình bền vững thì xây dựng văn phòng và tòa án cho Hội quốc liên ở Geneva, thậm chí xây dựng lực lượng cảnh sát quốc tế là chưa đủ. Việc cần làm là thay đổi hệ tư tưởng chính trị và quay trở lại với hệ thống kinh tế thị trường tự do.

 

 

 

L. d. M.

 

Đây là phần chính bài giảng của Ludwig Von Mises (1881-1973) ở quận Cam, California vào tháng 10 năm 1944.

 

Ludwig von Mises là lãnh tụ nổi tiếng của trường phái kinh tế Áo. Ông giảng dạy và viết về lí thuyết kinh tế, lịch sử, nhận thức luận, chính quyền và triết lí chính trị. Ông có những đóng góp quan trọng trong lí thuyết kinh tế, trong đó có lí thuyết về quan hệ giữa lượng tiền lưu thông và giá cả, lí thuyết về chu kì kinh doanh… Mises là học giả đầu tiên công nhận rằng kinh tế học chỉ là một phần của môn khoa học lớn hơn về hành vi của con người mà Mises gọi là “nghiên cứu hành vi của con người”.

 

 

 

Dịch giả gửi trực tiếp cho BVN.

 


 

 

 

[i] Từ xã hội hóa ở đây được hiểu khác với quan niệm của ta hiện nay. Nó có nghĩa là quốc hữu hóa hay tập thể hóa chứ không phải là tư nhân hóa -ND.

 

 

– Nói không xả rác, rác vẫn đầy kênh? (TT). 


Xét nghiệm HIV miễn phí cho người dân

Cuộc triển lãm ảnh mang chủ đề “Đối mặt với ma túy” diễn ra tại Công viên Lam Sơn (gần Nhà hát TP.HCM) từ ngày 26.11-3.12, nhằm góp phần kéo giảm sự kỳ thị cũng như động viên những người nghiện sống tích cực hơn. Triển lãm được tài trợ bởi Quỹ Xã hội 
Đối mặt với ma túyTuổi Trẻ
Khi phận má hồng vương vào ma túyXãLuận.com tin tức việt nam 24h cập nhật
Triển lãm đầu tiên về cuộc đời người dùng ma túyVietnam Plus
Đài Tiếng Nói TPHCM

CO2 hâm nóng Trái đất chậm hơn dự đoán?

– Quảng Nam: Thuỷ điện xả lũ, nhiều nơi chìm trong nước (VNN).  – TP HCM ngập rộng vì triều cường lịch sử (ĐV).– Những cơn lũ hậu 23 (Trương Duy Nhất).– Mệnh lệnh trái tim – Kỳ 2: Cứu người trong đêm (TT).– — Quảng Ngãi: 8.000 hộ dân bị chia cắt do lở núi (TT).  – Miền Trung mưa lớn, hàng nghìn ngôi nhà bị ngập (VNN).  – Mưa lũ miền Trung: 17 người thiệt mạng(VTC).  – Quảng Nam: 47 hộ dân bị cô lập do sập cầu treo (Infonet). – Triều cường tiếp tục tấn công Tiền Giang, Bến Tre (VOV).– Mưa lớn, lũ ngập Quảng Ngãi, Bình Định (TN). – Quảng Ngãi: Học sinh lớp 4 trôi theo dòng lũ (VTC).– TPHCM: triều cường 1,5m, ngập nhiều tuyến đường (TT).– Đắk Nông: Hơn 1.000 ha rừng giao khoán cho dân bị xóa sổ (PLTP).– Miền Trung lại xuất hiện lũ lớn (TN). – Thủy điện Tây Nguyên và hệ lụy – Bài 1: Phá rừng làm thủy điện (PLTP). – Phỏng vấn PGS. TS Cao Đình Triều, Phó chủ tịch, Tổng thư ký Hiệp hội Khoa học kỹ thuật Địa chất vật lý VN: Coi thường động đất ở nhà máy thủy điện? (Infonet). — Lũ chồng lên lũ, miền Trung bị chia cắt nhiều nơi (TTXVN).  – Hồ thủy điện đồng loạt xả lũ, nhiều nơi bị ngập, chia cắt (TN).– Tình người Việt trong lũ ở Thái Lan (TN). – Đa số dân thế giới ‘chống điện hạt nhân’  —  (BBC).– Sức sống của loài mực khổng lồ ở Thái Bình Dương  —  (RFI).

 – Bài 1: Tan hoang những bãi biển miền Trung (VNN). – Bài 2: Hội An lấp biển làm du lịch?.
– Nghi án tàu vận tải Hải Phòng đâm chìm tàu cá (TN). — Quả tải, hầm dưới lòng sông Sài Gòn tạm đóng (VTC).– Cảnh sát Thái cứu chó khỏi bàn nhậu Việt  —  (BBC)Growing cat meat industry in Vietnam divides locals M&C 

‘Cure for cancer’ rumour killed off Vietnam’s rhinos (Guardian 25-11-11) – Nguyên nhân khiến tê giác Java Việt Nam bị giết (ĐV/Guardian). –Tê giác gần tuyệt chủng vì thuốc của người Hoa (Nguoi-Viet Online) –


Các nhà sinh vật học và các viên chức tại khu bảo tồn thú hoang ở Nam Phi nói rằng loài tê giác (rhino) đang bị giết hại với nhịp độ một con mỗi ngày, và rằng hầu hết những con vật này bị giết để cung phụng nhu cầu chữa trị và những vị thuốc cổ truyền của Trung Quốc. – Tê giác cuối cùng tại Việt Nam bị mất nhiều đoạn xương(PLTP).

.– Voọc bạc Đông Dương có nguy cơ “mất nhà” (PLTP).

Tờ Guardian (Anh), niềm tin rằng bột sừng tê giác có thể chữa khỏi bệnh ung thư được cho là đã khiến tê giác tuyệt chủng ở Việt Nam…
Theo người dân ấp Chánh 1, việc xử lý quá chậm, rắc vôi không xử hết vì cá không chết, đỉa càng khó chết hơn..– Cơn sốt đỉa, ốc bươu vàng (TN).
Tính đến đầu tháng 11/2011, đã hơn 300 website nước ta có đuôi .gov.vn đã bị tấn công…
— New Open World thu về bao nhiêu? (NLĐ). “…một đại diện Bộ Văn hóa – Thể thao và Du lịch tuy hứa sẽ trả lời các câu hỏi về tài chính liên quan đến Việt Nam như các loại phí tính cho việc sử dụng thương hiệu New7Wonders, kinh phí cho chuyến thăm Việt Nam của ông Bernard Weber, tổng chi phí cho chiến dịch vận động  4 năm… nhưng sau đó lại từ chối trả lời vì ‘nhạy cảm’.”

Bất chấp những quy định về bảo tồn làng cổ, một con đường bê tông trắng toát đã xuyên qua vùng trung tâm của làng cổ Đường Lâm.
TT – Ngày 27-11, UBND TP.HCM đã hoàn thiện phương án thay đổi giờ làm việc, học tập và kinh doanh trên địa bàn TP để báo cáo tại Hội nghị tổng kết công tác an toàn giao thông toàn quốc diễn ra hôm nay 28-11 tại Hà Nội. UBND TP. 
Không thay đổi giờ làm hành chínhLao động
Lệch giờ, lệch ca không phải “chiếc đũa thần”VietNamNet
TPHCM tiếp tục thực hiện lệch ca, lệch giờ24 giờ
Thanh Niên –Sài gòn Giải Phóng –VNExpress

Nghệ An: “Nóng” vấn đề an toàn vệ sinh thực phẩm

Hàng giả: Đừng bắt người tiêu dùng phải thông thái (VN+ 25-11-11) – Trung Quốc kết án 113 người sử dụng hóa chất làm tiêu mỡ lợn  —  (RFI).  – Trung Quốc tuyên án cho 113 người trong vụ tai tiếng thịt heo độc  —  (VOA)– Trung Quốc kết án 113 người vụ hóa chất tiêu mỡ heo (NLĐ). Trung Quốc tuyên án cho 113 người trong vụ tai tiếng thịt heo độc – VOA – Hãng tin chính thức của Trung Quốc hôm nay cho biết 113 người, trong đó có 77 nhân viên chính phủ, đã bị trừng phạt vì liên can tới vụ tai tiếng thịt heo độc.
Ngộ độc thuốc gia truyền chữa nhiệt miệng
Dân Trí
Vừa qua, bệnh viện Nhi Trung ương liên tiếp tiếp nhận những ca cấp cứu nghi sốt cao, viêm não cấp. Sau khi chẩn đoán các bác sĩ xác định ngộ độc các loại thuốc gia truyền chữa cam, loét miệng. Hầu hết bệnh nhi đều dưới 1 tuổi. 
Chuyện thuốc nam thuốc bắcLao động
Nhập viện vì uống thuốc tễcand.com
“Thuốc bổ” chết người đầy chợ quêVietNamNet
Sài gòn Giải Phóng –Báo văn hóa Online –Báo Đất Việt
Y tế xã chẩn đoán được, huyện “vượt khả năng”
Tiền Phong Online
TP – Từ loạt bài phản ánh trên báo Tiền Phong, UBND tỉnh Bình Định, Thanh tra Bộ Y tế, Cục Quản lý khám chữa bệnh đã yêu cầu Sở Y tế và Trung tâm Y tế Phù Mỹ khẩn trương làm rõ vụ tử vong của bệnh nhi Huỳnh Thị Thanh Hằng (Mỹ Chánh, Phù Mỹ) vào chiều 
Trung tâm Y tế Phù Mỹ “đã thực hiện tương đối tốt…”(!?)Lao động
Sửa hồ sơ sau khi bệnh nhân tử vongTuổi Trẻ
Bé gái chết tức tưởi do mắc bệnh cực hiếm?VTC
Sài gòn Giải Phóng
Thực hư bé 4 tuổi bị cô giáo dán băng dính vùng kín
XãLuận.com tin tức việt nam 24h cập nhật
Nguoiduatin.vn nhận được đơn của anh Đỗ Trọng H và vợ là Vũ Thanh Ph, trú tại Quận Đống Đa, Hà Nội phản ánh về việc con gái anh chị là bé Đỗ An D, bị cô giáo dùng băng dính dán vào vùng kín. An D vi phạm gì để đến nỗi bị cô giáo phạt bằng “chiêu độc” 
Nghi án cháu bé bị dán băng dính: Vietkids mời công anVTC
Vụ cô giáo dán băng dính: Công an vào cuộcVietNamNet
Cô giáo mầm non bị tố dán băng dính vào vùng kín bé gáiVNExpress
Hà Nội Mới –Người Lao Động –Báo Đất Việt

Người Việt đầu ‘khai mở’ toán số tổ hợp thế giới (VNN 27-11-11) — GS Vũ Hà Văn
Hàng không bối rối vì tên không dấu (VnEx 27-11-11)
Bí ẩn những đường hầm ở Đà Lạt (TN 27-11-11)
Thư giản: Phát ngôn của sao: Từ búp bê, rắn độc đến lượn đi cho nhanh (DV 27-11-11) 
Huỳnh Như Phương: Ẩn nghĩa trong truyện ngắn Chinh Ba (viet-studies 26-11-11)◄◄
Làm gì để chống bỏ học và đào tạo trúng nhu cầu? (DV 26-11-11) Hội thảo ở Cần Thơ với phát biểu của nhiều GS nổi tiếng.
Sẽ giải thể các trường sai phạm (TN 26-11-11) — P/v ông Bùi văn Ga
Gặp lại nhà thơ si tình của đoàn quân không mọc tóc (NĐT 26-11-11) — Về nhạc sĩ Phạm Duy

12 bình luận

  1. Đàn lợn gây ô nhiễm môi trường dân phải tự xử lý bởi vì chính quyền bất lực là phải rồi.
    Còn 13 con lợn nọc và 1 con lợn nái ở trại lợn Ba đình gây ô nhiễm nghiêm trọng hơn trại Thái dương gấp hàng ngàn lần, tại sao chưa xử lý?
    Đề nghị chính quyền quận Ba đình chuyển trại và dọn14 con lợn này sang trại Bắc kinh ngay lập tức, trước khi quá muộn.

  2. Đề nghị chính quyền ta chuyển trại lợn Thái dương ra quận Ba đình Hà nội ở chung với 14 con ủy viên bộ chính trị cho có bạn tâm sự.

    Đề nghị tước hết quân phục và sao của tất cả những anh công an nhân dân nào bênh chủ trại và chống lại người dân. Cho các anh ý sống chung với Chư Bát Giới, làm bạn với lợn và chăn lợn.

    Đề nghị mang shit lợn trét lên tường nhà anh Đinh Viết Hồng, anh Lê Quang Thành, anh Lê Nam Sơn tổng biên tập báo nông nghiệp VN vì đã bênh chủ trại chống lại người dân.

    • uh, người ta đố tục giảng thanh, thậm chí ai đó mượn rồi xù nợ các cụ cũng chửi có bài chứ bác.

      Bác đốp thẳng thế này thì … lại khổ mấy ảnh TBT báo mất thui.

      • Ttngbt xem 9000 con ủn ỉn ngay cạnh nhà mà không hề có hệ thống xử lý thì làm sao mà sống nổi?

        Đã không thông cảm cho những người dân nghèo cùng khổ thì chớ, lại còn bênh chủ trại ( tại sao?) và thương em lợn không có nhà cửa đàng hòang để ở.

        Sức khỏe của bầy lợn quan trọng hơn sức khỏe của người dân? Dân chả lẽ không quí bằng con lợn?
        Phóng viên và tổng biên tập gì mà khốn nạn thế?
        Phó chủ tịch tỉnh và doanh nhân gì mà táng tận lương tâm thế?
        Công an nhân dân gì mà tòan chống lại nhân dân thế?

        Đúng là thời buổi lợn lên làm người và người chả bằng giống lợn.

      • Nói bài viết bênh chủ trại cũng không đúng?

        Mỗi khi có mâu thuẫn lại dùng bạo lực như vậy, liệu có phải là cách giải quyết?

        ttngbt thấy vẫn giống như thời 1945, cướp kho thóc vậy?

      • “Nói bài viết bênh chủ trại cũng không đúng?”
        Ttngbt xem kỹ lại bài của tập thể phóng viên báo nông nghiệp VN do Lê Nam Sơn làm tổng biên tập đi, bài báo không có 1 chữ thông cảm với nỗi thối của người dân. Tôi không bất công với cu Sơn đâu.

        Nếu bắt Đinh Viết Hồng, Lê Quang Thành, Lê Nam Sơn mỗi đứa đeo 1 cục cứt lợn dưới mũi 1 năm thì chúng sẽ thông cảm với dân Đại sơn (ngay cả khi ăn, khi đi ngủ với vợ cũng không được bỏ xuống).

        “Mỗi khi có mâu thuẫn lại dùng bạo lực như vậy, liệu có phải là cách giải quyết?”
        Dùng bạo lực đến như vậy chưa chắc đã thành công, ôn hòa mãi mãi liệu có thành công hay không? Dân Đại sơn đã ôn hòa kêu chưa? Đã kêu lâu chưa? Kêu bao lâu rồi? Kêu mãi có giải quyết được gì chưa?

        Dân Ai cập, Tunesie, Lybia đã kêu chưa? Dạ kêu rồi.
        Kêu bao lâu rồi? Dạ mới 30-42 năm thôi.
        Giải quyết được gì không ? Dạ có chứ ạ, vua truyền ngôi cho hòang tử rồi ạ.
        Dân bực mình quá đi và đã rủ nhau xuống đường. Vua đi quét lá đa.

        “ttngbt thấy vẫn giống như thời 1945, cướp kho thóc vậy?”
        Được vậy thì hạnh phúc quá, cách mạng đã thành công.

      • ttngbt đưa mỗi bài viết lên để nhìn sự việc theo các góc cạnh khác nhau.

        Người dân khốn khổ, và có quyền đòi hỏi chính quyền giải quyết sự việc đảm bảo quyền sống của họ.

        Đòi hỏi như thế nào? Ôn hòa và khi không chịu nổi họ phải hành xử quyết liệt hơn.

        Nhưng có những kẻ lợi dụng sự việc này, ăn cướp tài sản …

        Mỗi cuộc chơi đều đòi hỏi người chơi tuân thủ luật chơi.

        Xã hội dân chủ đòi hỏi người dân tuân thủ luật pháp ..

        Một khi xã hội loạn , không còn luật lệ gì nữa, người khốn khổ lại chính là người dân.

        Có bao giờ dân chủ sinh ra từ thời loạn không, với những thứ như thiết quân luật chưa ?

        Thời nào cũng vậy, có những kẻ cơ hội, ăn theo… ruồi nhặng thì sẵn lắm …

        Chỉ sợ những điều tử tế thì sớm tàn, chỉ còn lũ thảo khấu mà thôi….

      • “Mỗi cuộc chơi đều đòi hỏi người chơi tuân thủ luật chơi.”
        Nhưng họ đâu có bao giờ tuân thủ gì đâu? Luật pháp và hiến pháp họ chỉ dùng làm giấy đi cầu.

        “Xã hội dân chủ đòi hỏi người dân tuân thủ luật pháp .. ..” hòan tòan đúng nhưng chưa đủ, xã hội dân chủ đòi hỏi người dân và chính quyền cùng tuân thủ luật pháp.

        “Một khi xã hội loạn, không còn luật lệ gì nữa, người khốn khổ lại chính là người dân.” rất cảm động nhưng vì ai nên nông nỗi này?

        “Có bao giờ dân chủ sinh ra từ thời loạn không, với những thứ như thiết quân luật chưa ?”
        Làm sao dân chủ có thể ra đời, khi nhà nước là độc tài tòan trị?

        “Thời nào cũng vậy, có những kẻ cơ hội, ăn theo… ruồi nhặng thì sẵn lắm … ”

        CNCS tiêu diệt hòan tòan nhân cách của con người từ khi nó vừa mới bắt đầu hình thành nhận thức, “bao giờ chiến thắng đưa bé về phố đông”, chiến thắng là gì? Bé không biết. Bé căm thù ai? Đế quốc Mỹ, đảng bảo thế.

        Nền văn hóa truyền thống của dân tộc bị tuyên án tử hình nhường chỗ cho nền văn hóa tuyệt đối chấp hành đường lối lãnh đạo không bao giờ sai của đảng, văn nghệ sỹ muốn khỏi chết đói phải líu lo gân cổ ca hát bài đảng ta là người cầm lái vĩ đại, tài tình, sáng suốt và đỉnh cao trí tuệ của mọi thời đại. Vừa buồn cười vừa thương hại cho những Trần Dần, Phùng Quán, Nguyễn Trọng Tạo, Trần Mạnh Hảo, Trần Khải Thanh Thủy, Võ Thị Hảo, Tô Hải, Dương Thu Hương…vừa có trái tim vừa phải tự sỉ nhục mình.

        “Chỉ sợ những điều tử tế thì sớm tàn, chỉ còn lũ thảo khấu mà thôi….”
        Điều này là không thể tránh khỏi, luật nhân quả có bao giờ sai. Với đường lối giáo dục XHCN như hiện nay, tiền là tiên là Phật, chị em chỉ thích làm chân dài tiền tươi tàu nhanh dâu Đài loan nam Hàn, nam thì hàng hiệu xế đẹp vũ trường thuốc lắc, nhìn đểu có thể mất mạng, súng ống lựu đạn bay tứ tung từ nam ra bắc, lọan là điều rất khó tránh mặc dù không ai muốn.

        Nếu đọc mục pháp luật của bất cứ tờ báo nào của vỉa hè bên phải đều làm các bạn đọc thần kinh yếu như tôi rùng mình, sởn gai ốc và đổ mồ hôi hột giật mình chòang dậy lúc nửa đêm. Chỉ có báo lề trái là còn thương sót những bạn đọc yếu bóng vía như tôi. Cảm ơn báo lề trái đã không hành hạ, tra tấn dã man bạn đọc.

      • “Chỉ sợ những điều tử tế thì sớm tàn, chỉ còn lũ thảo khấu mà thôi….”
        Điều này là không thể tránh khỏi, luật nhân quả có bao giờ sai. Làm sao dân chủ có thể ra đời, khi nhà nước là độc tài tòan trị?
        ——-

        Vậy kết luận là gì vậy , bác Xa Xứ ? Hy vọng vào gì đây? thể chế… con người !?

        Việt Nam hết thuốc chữa ?

        Như vậy, ttngbt nên đóng blog ?

        (mà blogspot đang bị fpt chặn, phải leo rào mới vào được,

        ngày càng khó khăn , nói cũng đâu có dễ …)

  3. “Thế nhưng, cho đến nay, các cơ quan chức năng tại Nghệ An vẫn không tìm được địa điểm mới để thực hiện di dời,…”

    Thiếu gì địa điểm di dời, thí dụ dời sang trụ sở ủy ban nhân dân tỉnh Nghệ an chẳng hạn. Hay dời lên quận Ba đình Hà nội ở chung với 13 con lợn nọc và 1 con lợn sề cũng mát mẻ và rộng rãi chán.

  4. thưa các bạn đọc các bạn nghe nội dung cuộc họp buổi đôii thoại với nhân dân Đại Sơn của ông Đinh viết Hồng thì cho biết nhân dân nên làm gì để cứu sống mình khi nội dung lại đi theo chiều ngược lại

    • Bạn có biết tình hình bây giờ ra sao kg? Số lượng đàn lợn có giảm kg? (< 5000)

      Việc bồi thường ra sao?

      Hệ thống xử lý môi trường có hoạt động kg?

Đăng nhận xét: (Các bạn nhớ đề tên khi đăng nhận xét)